‘Legacy’

Mình đang ngồi soạn ra câu hỏi mọi người gửi về cho buổi talk ‘Sống Thật’, nhiều câu hay ghê mà chắc cũng là thắc mắc chung của nhiều người:

▪︎ Làm thế nào để phân biệt được cái "mình tưởng là mình" với cái là mình thực sự?
▪︎ Làm thế nào để phân biệt giữa ‘sống thật’ với đánh tráo khái niệm tự lừa dối bản thân mình?
▪︎ Làm thế nào để biết những việc mình đang làm được xem là sống thật với bên trong chính mình (cái nguyên thuỷ, cái là mình)?

Mình kể cho mọi người chuyện của mình hồi mới vào nghề nhé.

***

Những ngày đầu khi mới làm công việc dẫn kênh này, chưa ai biết đó là cái gì và mình là ai. Mình gặp khó khăn lớn trong việc vừa phải giới thiệu những khái niệm mới về linh hồn cộng với làm sao để người đọc vừa tin vào hình thức tâm linh mình đang muốn truyền tải và tin cả mình nữa đây.

Khi đó, spirit guides dặn đi dặn lại một câu:

✨ ‘You carry with you the legacy of your soul, and your lineage. Build a name for yourself, and make it worth remembering.’

(‘Con kế thừa di sản từ những gì linh hồn con đã để lại. Hãy tự gây dựng tên (tuổi) cho mình, và làm cho nó đáng nhớ.’)

Diễn giải ra thì: ‘Nói ít thôi, cứ làm đi con.’ Không cần chứng minh, tô vẽ xem mình là ai hay đã là ai. Di sản kế thừa lại nhưng tự mình vẫn phải xây (lại) identity cho chính mình trong mỗi cuộc đời.

***

Legacy - di sản - là kim chỉ nam giữ mình không bị đi lạc. Nó như một đường kẻ ngăn cách hai thế giới mà ở bên này, có những thời điểm mình cũng lăn tăn lắm về cách mình làm business. Nhiều workshops, khóa học nọ kia mọi người bảo sao rẻ thế, sao cho đi nhiều thế, sao tận tâm quá vậy như thế; nhiều cái biết là đang hot nhưng lại không muốn làm; v.v.

Thế nhưng ở bên kia đường kẻ, (linh hồn) mình chỉ hướng tới một điều:

- ‘Mình sẽ nối dài di sản kế thừa lại của linh hồn mình thế nào? Mình sẽ để lại gì và đóng góp gì?’ Thậm chí mình đã nghĩ tới việc khi không còn ở đây nữa, mình sẽ cho hết tất cả những thành quả mình gây dựng được - miễn phí.

Tất nhiên là vẫn cần nghĩ tới việc cân bằng năng lượng, tài chính để duy trì cuộc sống, nhưng đối với bản thân mình thôi, thời điểm để nhận ra đâu là giá trị cốt lõi thì chỉ là vì ‘Legacy’.

Tiếng Việt có từ ‘phước đức’, cũng mang cùng ý nghĩa. Phước đức là những phước lành được tạo ra từ đạo đức của mỗi người. Từ cách sống, con người, giá trị mà một người để lại, và truyền nó cho thế hệ sau. Thế hệ sau là con cháu, nhưng cũng chính là sợi dây nối dài của linh hồn mình.

***

Khi lột đi hết tất cả những lớp vỏ hình thức bên ngoài, quay về lại với thế giới linh hồn, những gì không thật/không phải là sự thật cũng sẽ được lột bỏ đi hết.

Tình cảm là thật. Tình yêu với con người, với cuộc đời là thật.
Mong muốn gây dựng, đóng góp cho cuộc đời tốt đẹp hơn là thật.

Nó thật, vì nó chính là bản chất của linh hồn bạn, linh hồn mình. Linh hồn của tất cả chúng ta.

Bạn không cần người khác đánh giá hộ là mình đã sống thật hay chưa. Chúng ta chỉ cần trung thực với các động cơ và mong cầu của mình thôi. Và nhích lại gần với phần lõi, bản chất của linh hồn.

Khi bạn đã nhìn thấy ánh sáng và con đường thì bóng tối sẽ rất khó dụ dỗ và đánh lừa bạn được nữa.

Chừng nào mình còn ở đây, mình sẽ vẫn còn nói với bạn là hãy cứ ‘Nghe theo trái tim - vì nơi đó có ánh sáng.’ Linh hồn bạn, trái tim bạn, guides bên cạnh bạn không bao giờ bỏ rơi bạn.

Bạn ở đây để viết tiếp di sản mà linh hồn đã để lại. Bạn muốn viết gì trong cuộc đời này?

Phương ❤️

Previous
Previous

[Bức thư gửi mẹ]

Next
Next

Tâm sự nhỏ