Chuyện linh tinh

Chuyện linh tinh

Mỗi lần bố mẹ sang chơi là cảm giác mang cả quê hương sang. Không những đồ ăn vặt mà còn cả thói quen sinh hoạt giờ giấc vẫn nghiêm chỉnh như ở nhà. Vẫn sáng dậy sớm, ra vườn tập thể dục, ăn sáng uống nước chè, đi chơi, rồi đến trưa đi đâu thì đi kiểu gì cũng phải về ăn cơm để còn ngủ trưa Hồi vợ chồng mình còn trẻ, chưa con cái mà đi du lịch với bố mẹ thì thấy theo lịch sinh hoạt của ‘người già' bất tiện ghê, vậy mà giờ hai đứa (sắp già) mà đã bảo nhau sau này bọn mình bằng tuổi bố mẹ chắc còn hơn thế nữa Chưa đến 40 mà đã bắt đầu có dấu hiệu ngại thay đổi. Cứ mỗi lần ra khỏi nơi quen thuộc dù chỉ vài ngày thôi là cảm giác như chim rời khỏi tổ, ungrounded vì ở môi trường mới nhưng đồng thời cảm giác kết nối với bản thân, sense of self lại rõ nét hơn vì được tháo nút (unplug) khỏi các chuyện lặt vặt quẩn quanh.

Mình hay viết về từ ‘Joy', niềm vui, hạnh phúc tự thân. ‘Joy' chẳng cần phải là cái gì to tát lớn lao mà nhiều khi chỉ là tách mình ra khỏi nơi chốn quen thuộc vài ngày để thử xem bộ rễ của mình cắm sâu tới đâu. ‘Joy' cũng chỉ là cho mình thử một sở thích mới, môn thể thao mới, gặp gỡ người mới mà có thể không phải gu của mình nhưng gặp rồi mới thấy hóa ra có nhiều điểm tương đồng quá. ‘Joy' ở khắp nơi, chỉ có chúng ta có open để nhìn nhìn thấy nó không. Càng già lại cứ nghĩ mình chỉ muốn yên tĩnh, nhưng mỗi lần về Hà Nội thấy phố phường tấp nập, về lại rừng lại nhớ cảm giác được nghe tiếng Việt, ngồi cafe vỉa hè nhìn ngắm người qua lại. Nhà vẫn luôn là nhà. Quê hương vẫn luôn là quê hương. Hôm vừa rồi mình xem phim ‘Past Lives', phim Hàn Quốc nhưng ko giống motif phim HQ chút nào. Mình khóc, chồng xem cùng cũng khóc nhưng có lẽ cả hai khóc vì hai lí do khác nhau. Mình đồng cảm với tâm trạng của cô nhân vật chính, ‘một phần của tôi đã ở lại cùng quê hương rồi khi tôi ra đi'. Có thời gian mọi người xem thử nhé. Nghe tựa đề tưởng phim tâm linh nhưng ko tâm linh như chúng ta nghĩ đâu, cơ mà phim hay lắm ^^

--

Ảnh: Mình luôn nghĩ mình thích núi hơn biển nên hồi đó mới chọn lên rừng ở chứ, vậy mà đi biển vào mùa lạnh, vắng người lại cảm giác như được gột rửa từ tận sâu thẳm bên trong tâm hồn. Mọi lo nghĩ tự dưng bay biến đi hết..

Previous
Previous

7 luân xa, bạn chỉ cần chú ý đến một luân xa này thôi!

Next
Next

Dành cho những người làm solo: hai điều kiện tiên quyết mà ít ai nói cho bạn (từ góc độ tâm linh)