Bảo vệ năng lượng cho EMPATH trong những ngày thiên tai
Bảo vệ năng lượng cho EMPATH trong những ngày thiên tai
–---
‘Empath' được định nghĩa là người thấu cảm, người có thể cảm nhận cảm xúc của người khác sâu hơn mức thông thường. ‘Empath' cũng là một trong các khả năng ngoại cảm chính được gọi là ‘clairsentience' - clear feelings, khả năng thấu cảm. Người ta cứ nghĩ nói tới khả năng ngoại cảm thì là thấu thị (clairvoyance) nhưng thực ra khả năng thấu cảm (clairsentience) lại là khả năng phổ biến nhất, các bài test mình cho các bạn học viên làm với các tình huống giả định để mọi người đo mức độ cảm thụ của mình thì gần như mọi người đều có tới 90% các biểu hiện.
Thật sự là một empath luôn cảm thấy rất khổ sở khi sống trong thế giới này. Như miếng bọt biển, do là cảm thấy hết mọi thứ nên empath không chỉ cảm được cảm xúc của người khác mà còn cảm thấy được cả phần tối, phần xấu, phần ác, phần không đẹp ở thế giới bên ngoài. Muốn tắt đi cũng không tắt được vì nó cứ chảy tới. Khi quá tải thì sập nguồn luôn. Đó là tại sao empath lại hay ngại, sợ đám đông; hay thu mình lại trong thế giới riêng của mình; hay có cảm giác mình thuộc về nơi khác chứ không phải ở Trái đất này; hay cảm thấy như mình và thế giới như đang nói hai ngôn ngữ khác nhau vậy, 'mình không hiểu được tại sao người ta lại có thể làm thế?', còn người khác lại nghĩ mình bị khùng nên mới nghĩ quá lên như vậy.
-----
Nhưng có hai điều trớ trêu là:
1) Empath lại hay được ráp với những người ái kỷ (narcissist). Một bên thì cảm thấy tất cả mọi thứ, một bên thì không có cảm xúc gì với thế giới bên ngoài.
2) Empath luôn có xu hướng đổ lỗi về mình. ‘Chắc bên trong mình có shadows về vấn đề này nên đang phóng chiếu lên'; ‘Chắc mình chưa đủ thương người ta nên mới nghĩ vậy, phải ngồi lại làm việc với suy nghĩ này ngay thôi'.
Âu đây cũng là bài học của các empaths khi bị đẩy tới giới hạn để bắt đầu có ý thức hơn về ngưỡng của bản thân để tự bảo vệ mình và năng lượng của mình.
------
Trong điều kiện bình thường thì có thể cảm giác quá tải có lúc lên lúc xuống, kiểu như khi tiếp xúc với ai đó hơi toxic thì dễ bị hút cạn năng lượng; nếu cũng chỉ là vậy thôi thì chúng ta còn dễ hồi phục lại.
Thế nhưng trong điều kiện thiên tai như những ngày này, hay bất kể các thời điểm năng lượng chung bị đẩy dồn dập lên như hồi Covid, thật sự nó là cực hình đối với empaths. Lo lắng, bất an, bất lực, đau xót, phẫn nộ, v.v, mọi thứ được x1000 lần khi lướt MXH lại thấy ảnh chụp, videos được share như mưa. Chưa kể các bài viết phân tích, kích động, đưa tin sai sự thật, những người tranh thủ thời cơ để đánh bóng tên tuổi, không biết đâu là thật là giả nữa. Cảm xúc bị quá tải, tinh thần cũng lại bị khủng hoảng. Đây là mặt trái của MXH và sẽ là thực tế tương lai từ nay trở về sau.
Thậm chí extreme hơn, empath sẽ nghĩ là mình không được vui vẻ khi ngoài kia tất cả mọi người đang thương xót đau đớn như vậy, là cảm giác có lỗi khi không nói gì, làm gì để cùng thể hiện sự đồng lòng hướng về.
Mình hoàn toàn không nói là chúng ta không nên cảm thấy thế. Tình đồng bào, dân tộc được thể hiện rõ nhất trong những thời điểm thiên tai như thế này.
Nhưng còn một điều nữa mình cũng quan tâm đó là sức khỏe tinh thần, sức khỏe cảm xúc của mọi người nói chung và nhiều hơn một xíu cho những ai cảm được nhiều quá, hay bị mang tiếng là suy nghĩ nhiều, ‘cái gì cũng vơ vào mình'.
---------
Những ngày này đúng là khó lòng thấy vui khi nhìn thấy các hình ảnh thương tâm đau lòng như vậy. Nhưng chúng ta phải cố gắng duy trì hai điều cho chính mình nếu muốn trụ vững đi qua những cơn bão cả ở bên ngoài lẫn bên trong.
- Hai điều đó là: FAITH (lòng tin) và INNER LIGHT.
Dù cho có thiên tai thảm họa thế nào, đừng bao giờ nghĩ rằng ‘Chết rồi sắp đến ngày tận thế rồi'. Nhiều thông tin gieo rắc nỗi sợ lại là thứ dễ lan truyền với tốc độ chóng mặt. Mất đi lòng tin là chúng ta đánh mất luôn ý chí sống, mất luôn ánh sáng bên trong. Ngọn lửa bên trong lại chỉ có thể cháy nhờ vào INNER JOY, như nhà cần phải có hơi ấm.
Joy không cần phải là niềm hạnh phúc trào dâng sung sướng nhảy cẫng lên như vừa trúng vé số.
Joy chỉ cần là một điều nhỏ nhỏ chúng ta làm để cảm thấy cân bằng, grounded trở lại.
Joy có thể chỉ là việc viết nhật ký; hoặc nếu điều kiện cho phép thì tắt điện thoại, tắt MXH đi và ra ngoài đi bộ.
Joy không cần phụ thuộc vào thời tiết hôm nay đẹp hay xấu, hay ngoài kia người ta đang nói gì
Đó không phải là ích kỷ, không phải là mình vô tâm, không phải là chúng ta làm chưa đủ.
Duy trì cái ‘Joy' ấy là trách nhiệm CỦA MÌNH, với bản thân mình trước tiên.
Hãy cố gắng giữ một chốn cân bằng, an toàn bên trong để chúng ta có thể ẩn náu vì sẽ còn nhiều nhiều cơn bão nữa. Mình đang không chỉ nói tới cơn bão vừa đi qua, mà sẽ còn nhiều đợt khủng hoảng nữa mà nếu không xây dựng gốc rễ cho mình thật vững chắc từ bây giờ, chúng ta, đặc biệt là các empaths, sẽ dễ bị thổi bay đi lắm. Khi mình vững thì mới có thể giúp người khác đứng vững được.
Còn lại thì, ‘tuổi nhỏ làm việc nhỏ, tùy theo sức của mình'. Không đóng góp bằng tiền, hiện vật thì chúng ta còn có một gia tài siêu lớn nữa, đó là cầu nguyện (prayers). Chúng ta có thể thắp một cây nến trắng trong thời thiền và cầu nguyện cho những người đã thiệt mạng được các thiên thần che chở, bảo hộ khi sang thế giới bên kia, mong cho họ sớm được dẫn dắt để không còn bám chấp quanh quẩn tại nơi qua đời nữa.
❤️ 🕯️ ❤️
Phương