Về bệnh tật và lựa chọn của linh hồn

Chủ đề này mình đã nghĩ là cần phải viết từ rất lâu nhưng vẫn cứ đắn đo vì chưa đủ dữ liệu. Mãi cho đến gần đây có một em khách cũ hỏi cho em gái của em, và sau hôm nay làm việc với một chị có con trai bị bệnh thì mình thấy cần chia sẻ những gì mình hiểu từ góc nhìn của mình.

Khi nói ‘Mọi lựa chọn về cuộc sống là do linh hồn chọn’ thì nó đúng nhưng chưa đủ. Tại sao linh hồn lại chọn cuộc sống bệnh tật đó? Có mối liên quan gì giữa linh hồn và những người thân xung quanh? Có bài học gì các bên cần phải học? Theo mình đây mới là điều cần đào sâu để hiểu rõ chứ không thể chỉ nhìn bề mặt là ‘Kiếp trước linh hồn đã gây nên tội nên kiếp này mới phải trả nghiệp, chịu bệnh tật như vậy.’ Khi nghe ai nói như vậy mình thấy rất đau lòng.

◇◇

Chị khách hôm nay tới với mình sau khi đã thử các phương pháp khác mà không vào được tiềm thức. Khi chị viết thư cho mình và kể về câu chuyện có con bị bệnh, với tấm lòng người mẹ chạy ngược chạy xuôi tìm cách chạy chữa, tìm cách lí giải cho mọi chuyện diễn ra, thật sự trước khi bắt đầu buổi dẫn kênh mình sợ không đáp ứng được kì vọng của chị. Nhưng cho đến khi vào buổi, mọi thứ mở ra như một quyển sách, từng chi tiết cả trong cuộc đời trước, những lí do mà linh hồn của chị lẫn của bé chọn cuộc sống này với nhau, chọn những thử thách khó khăn như vậy đều đã sáng tỏ mọi điều.

Mình sẽ chỉ nói qua về cuộc đời cũ mà spirit guides của chị cho mình thấy. Trong cuộc đời đó, chị là người mẹ trẻ sinh con ra bị tật nguyền, cảm thấy không đủ sức lực, khả năng, điều kiện tài chính để nuôi con cả đời, chị phải cam tâm bỏ con vào chùa. Bỏ sang một bên nghi hoặc liệu những thứ này có thật không thì những tổn thương mà cả chị và bé mang theo từ kiếp sống đó cho tới kiếp này đúng là một câu chuyện mà chị bảo mình, ‘Đây đúng là câu chuyện của chị tới 99%.’

Trong cuộc đời đó, chị mang nỗi dằn vặt và tự trách bản thân suốt cuộc đời. Nhưng điều đáng nói là cuộc đời đó của bé đã gây ra một vết hằn lớn trong tâm rằng, ‘Không ai yêu thương mình vì mình không hoàn hảo.’ Và mất niềm tin vào tình yêu thương, vào nhân loại, trích lại lời của bé thì là, ‘Ngay cả chính cha mẹ ruột mình còn bỏ rơi mình thì có ai sẽ yêu mình vô điều kiện và chấp nhận mình đây?’.

Để chuyển hoá được lập trình đó cần một bài học đủ lớn và đủ sức nặng để (như lời họ nói), ‘Cần một ngọn núi của tình yêu thương để lấp đầy cái giếng sâu trong lòng bé.’ Và kể cả với chị khách của mình, chị luôn cảm thấy mình có lỗi với bé và muốn làm tất cả những gì có thể để chuộc lỗi (lời của chị).

Và cả hai thống nhất một cuộc đời mà lần này chị cũng nhận bé làm con nuôi. Bé cũng sinh ra có vấn đề, nhưng đây mới là điều đặc biệt. Bé nói, ‘Nếu con là một đứa trẻ hoàn hảo thì bài học sẽ không đủ lớn để chuyển hoá những tổn thương kia, và có thể cả hai mẹ con sẽ không gặp nhau. Con cần phải một lần nữa không hoàn hảo để đó là dấu hiệu cho hai mẹ con nhận ra nhau, và để con hiểu được rằng dù con có thế nào thì mẹ sẽ vẫn luôn ở bên con, con sẽ không bị bỏ rơi một lần nữa.’ Nó rất mâu thuẫn ở chỗ này: một mặt thì bé cần tình yêu rất lớn để lập lại lòng tin bên trong mình; nhưng vì vẫn còn mang trong lòng những nỗi giận dữ, sợ hãi, hoang mang, mất lòng tin từ kiếp sống trước nên bé lại vô thức nói những câu, làm những điều tổn thương đến mẹ cứ như thể nếu mẹ bỏ đi thì bé có thể khẳng định lại lần nữa là, ‘Thấy chưa, đâu có ai yêu mình đâu, mình biết mà!’.

Cả buổi kết nối cảm động ở chỗ những thứ chị nghĩ chị đã làm sai và luôn mang nặng mặc cảm tự trách mình, tại sao mình đã không ở đó để bảo vệ bé thì (linh hồn) bé nói nếu những chuyện đó không xảy ra lúc đó thì sẽ lại có những chuyện khác tới không sớm thì muộn để kích hoạt bài học mà cả hai đã chọn để vượt qua. Điều duy nhất bé cần là chị tin tưởng ở bé, và luôn ở đó, là chỗ dựa, là nhà để bé luôn có nơi để về. Đến cuối buổi chị mới chia sẻ thêm rằng, khi đón bé về, ở trên xe bé luôn miệng nói: ‘Mình về nhà thật hả mẹ? Có thật là mình đang về nhà không?’.

◇◇◇

Mình vẫn tin khi linh hồn lựa chọn cuộc sống bệnh tật thì đó là thử thách nhưng cũng là món quà cho những người thân xung quanh, đôi khi còn hơn cả là bài học cho chính linh hồn đó. Khi không hiểu hết lí do thì rất dễ đổ lỗi cho ‘nghiệp’, hay ‘có vay có trả’, nhưng chúng ta hãy hiểu rằng mọi lựa chọn đều kết về một mối duy nhất là sự yêu thương. Công việc dẫn kênh, hay bất kì hình thức nào khác chỉ là một công cụ giúp bạn nhìn quá ra khỏi hoàn cảnh thực tại và tìm thấy bình an nội tâm. Dù gì đi chăng nữa, như mình nói trong bài trước, cuộc sống này của chúng ta suy cho cùng chỉ là một cái chấm rất nhỏ trong sự trải dài vô tận của vũ trụ. Ví dụ trong bài này chỉ là một kịch bản trong vô vàn các kịch bản mà các linh hồn chọn có mặt trong cuộc sống của nhau nhưng mình hi vọng nó sẽ mang lại một góc nhìn mới để chúng ta đào sâu suy nghĩ thêm về sau.


Previous
Previous

‘Grounded’ - ‘Ungrounded’

Next
Next

'Spirits không thích mặc cả!'