Spirits nói gì về sảy thai (phần 2 & kết)

▪︎ Như đã hứa mình viết/dịch nốt phần 2 liên quan đến sảy thai dưới góc độ của linh hồn. Phần 1 có thể gây khó chịu cho nhiều người vì nó không giống với những gì tôn giáo đang nói với cho chúng ta về vấn đề này. Trong tất cả các bài viết của mình, mọi người sẽ ít hoặc không bao giờ thấy mình nhắc tới khía cạnh tôn giáo, không phải vì mình ghét bỏ gì nó nhưng mình cảm thấy có nhiều thứ tôn giáo không mang lại sự chữa lành, giải thoát chúng ta khỏi nỗi sợ mơ hồ như chúng ta mong đợi. Nhiều người sau khi không tìm thấy câu trả lời từ tôn giáo mới tìm tới tâm linh và sau khi hiểu được vấn đề mới có thể dần dần tìm thấy bình an nội tâm và tự chữa lành cho bản thân.

▪︎ Ngoài vấn đề về sảy thai, trong quyển sách còn nhắc đến các vấn đề rất to lớn khác như tự tử, hiếp dâm, đồng tính, v...v – những thứ mà chỉ khi chính chúng ta hoặc người thân của chúng ta rơi vào hoàn cảnh đó thì mình mới cảm nhận được sâu sắc nỗi đau của người trong cuộc và có thể từ đó mới thay đổi được góc nhìn. Nếu chiếu theo tôn giáo để lên án thêm những hành động này thì người đó cả đời sẽ phải sống trong dằn vặt hay sao? Mình đã làm cho một bạn mà trong thư bạn nói đã ‘gây tội tày trời’, vì thế bạn nghĩ mình xứng đáng bị người khác đối xử tệ bạc bất công, chà đạp vì mình đang phải ‘trả nợ’ cho những gì đã gây ra trong quá khứ. Thương ghê lắm. Mình ước giá như có thể chiếu cho mọi người xem một cuốn phim dưới góc độ linh hồn như spirits cho mình thấy, có lẽ chúng ta sẽ cảm thông hơn và giữ một quan điểm lập trường trung tính, không định kiến về tất cả mọi vấn đề. Trả nợ, trả nghiệp theo chiều linh hồn cũng khác cách chúng ta vẫn nghĩ về nhân quả theo tôn giáo lắm.

▪︎ Mục đích cuối cùng mà tác giả cuốn sách này muốn đem lại và mình chỉ là người truyền thông điệp đó là giúp những ai đang phải chịu những nỗi đau như thế có thể tìm thấy sự giải thoát. Chữa lành không phải cố gắng làm cho cuộc sống của mình trở về như thời điểm trước khi có biến cố xảy ra mà là chấp nhận rằng sự việc đó đã xảy ra, dù cho nó vẫn gây đau đớn mỗi khi nghĩ về. Cùng với sự chấp nhận sẽ là bình an vì bạn đã cho những cảm xúc tức giận, tuyệt vọng, những suy nghĩ dằn vặt bản thân có cơ hội được xả ra mà không níu giữ.

***

▪︎ Phần dưới đây mình dịch tóm lược từ chương đầu tiên có tên ‘Miscarriage’ trong quyển ‘Your soul’s gift: the healing power of the life you planned before you were born'. Mình sẽ để link tải sách ở dưới cho mọi người đọc nhé. Cũng như phần trước, nếu có chỗ nào bạn không thấy hợp lí thì cứ coi đây là một cách nhìn khác (tiếng Anh có câu ‘don’t shoot the messenger’ - ‘đừng bắn người đưa thư’ nhé )

▪︎ Trong đoạn này, tác giả Robert nói chuyện với cô Rebecca, 34 tuổi. Cách thời điểm diễn ra cuộc nói chuyện này 7 năm, cô sảy một em bé lúc 16 tuần tuổi tên là Calvin. Dù biến cố đã xảy ra từ lâu và Rebecca đã đi qua giai đoạn cao trào tuyệt vọng nhưng cô vẫn mang trong mình một nỗi đau chưa được hoá giải, cùng với đó là tự trách và dằn vặt bản thân. Bài học về sự tha thứ cho bản thân cũng là cái Rebecca chưa học được ở các cuộc đời trước, cô mang sang theo kiếp này và lại một lần nữa gặp khó khăn với nó.

▪︎ Cô kể những ngày sau khi sảy thai, cô tuyệt vọng hoàn toàn. Cô tự trách mình, ‘Mình đã làm gì? Mình đã ăn gì?’, chán ghét, bỏ bê bản thân, thời gian này kéo dài hơn một năm. Dưới đây là tóm tắt những thông điệp từ linh hồn của em bé Calvin, từ spirit guide và higher-self của Rebecca thông qua người dẫn kênh tên là Staci.

***

Staci nhìn thấy một kiếp trong quá khứ, Calvin khi đó là người lính còn Rebecca là chỉ huy của trung đoàn đó. Một hôm xảy ra xung đột, những người lính cố gắng bảo vệ quân địch kéo vào lấn chiếm thành luỹ. Linh hồn của Rebecca đang ngồi trước bàn làm việc vì bản chất dè dặt không thích tham gia vào các trận chiến. Linh hồn của Calvin đứng đằng sau cô, rồi cô ra lệnh cho Calvin ra ngoài tiếp sức cùng những người lính kia. Chỉ vài phút sau đó Calvin bị trúng mũi tên địch và qua đời ngay tức khắc.

Linh hồn Rebecca trong cuộc đời đó cảm thấy có trách nhiệm trong cái chết của Calvin, cô không thể tự tha thứ cho bản thân. Cô luôn dằn vặt rằng đáng nhẽ không nên cử Calvin ra trận. Calvin rất đặc biệt đối với cô, giữa cả hai có một mối quan hệ gắn bó sâu sắc.

Khi chết đi, ở phía bên kia Calvin là một trong những người đứng ở đó đón cô. Calvin nói việc cô cử anh ra trận hoàn toàn không gây ra cái chết không đúng thời điểm cho anh. Nếu lúc đó không ra trận thì anh cũng hi sinh trong một cuộc chiến khác vài tháng sau, khi Rebecca không ở cạnh để bảo vệ anh. Đây là kế hoạch đã được lên từ trước.

Thời điểm lên kế hoạch cho cuộc đời tiếp theo, Rebecca liên tục nói với Calvin rằng cô không thể tự tha thứ cho bản thân mình, cô muốn chuộc lỗi với Calvin bằng cách này hay cách khác. Và cả hai đã thống nhất rằng Rebecca sẽ mang thai Calvin trong giai đoạn tương ứng với quãng đời còn lại của Calvin cuộc đời trước, tức là chỉ vài tháng.

◇ Calvin nói: ‘Mẹ có chắc là mẹ sẽ ổn không khi biết là mẹ chỉ mang thai con trong một thời gian ngắn đó thôi? Đó là toàn bộ thời gian mà con còn lại trong cuộc đời trước. Con sẽ tặng mẹ món quà là cuộc sống của con nếu nó giúp mẹ học bài học của mình.’

◇ Rebecca: ‘Không quan trọng bao nhiêu thời gian, mẹ chỉ muốn con ở bên mẹ. Mẹ biết mẹ sẽ cảm thấy khá hơn vì đã chuộc lại khoảng thời gian mẹ lấy mất của con. Nếu không mẹ không thể tha thứ cho bản thân mình.’

Lúc này cả Calvin lẫn spirit guides của Rebecca đều lắc đầu lo lắng vì biết là Rebecca sẽ lại một lần nữa gặp khó khăn trong bài học này, nhưng Rebecca rất muốn đi tiếp và vì thế mọi thứ được lên kế hoạch như vậy. Cho tới khi sảy thai, Rebecca đúng là đã không thể tha thứ cho bản thân mình vì đã ‘gây nên’ cái chết của Calvin, cộng thêm cả tiềm thức về kí ức trong cuộc đời trước lẫn cuộc đời này.

Calvin nói anh đã có dự định sẽ đầu thai lại vào một cuộc đời khác, gia đình khác 5 năm sau khi sảy thai nhưng anh đã thay đổi kế hoạch sau khi thấy Rebecca không thể để anh đi. Anh muốn ở đó đón cô khi cô qua đời và sang thế giới bên kia vì anh biết điều đó có ý nghĩa như thế nào với cô.

▶︎ ▷ Calvin nói về sự tự tha thứ bản thân:

‘Thả tay để buông bỏ quá khứ không phải là việc dễ dàng. Nhưng cuộc sống thật sự là một món quà, và được sống dù trong bất cứ thời gian ngắn hay dài đều đã là rất tuyệt vời rồi. Trong trường hợp của con, có thể con không được sống ở bên ngoài nhưng trong cả quãng thời gian mẹ mang thai con, con được trải nghiệm cả cuộc sống trong cơ thể lẫn ở ngoài. Có rất nhiều điều kì diệu con đã được nghe và nhìn thấy và mang theo trong trái tim suốt thời gian đó. Con rất quý trọng quãng thời gian mẹ đã dành cho con.’

‘Để giúp buông bỏ tuyệt vọng, tất cả những gì con muốn nói là cuộc sống là một sự kì diệu và luôn có thời gian cho nhiều cuộc đời nữa. Mọi người cần phải hiểu cuộc sống luôn tiếp diễn, dù cho họ có thể nhìn hay cảm thấy nó hay không. Luôn có cơ hội để quay lại cuộc sống trong trong tương lai, dù là cơ thể con người hay các dạng khác.

Hãy biết rằng dù có thể mẹ không nhìn thấy con nhưng con vẫn luôn hiện hữu. Các linh hồn vẫn thường về thăm những người chúng con yêu thương, đặt tay lên trái tim họ và gửi đến họ năng lượng để họ có thể cảm nhận thấy tình yêu và sự vĩnh cửu của cuộc sống. Họ không nhìn thấy chúng con không có nghĩa là các linh hồn không tồn tại.’

**

▶︎▷ Spirit guide của Rebecca:

‘Trong trường hợp người mẹ sinh ra đứa con chỉ sống có vài ngày, vài giờ hay vài tháng, không phải rằng linh hồn đứa con có cuộc sống không đầy đủ. Cuộc sống đó chỉ ngắn ngủi như vậy vì có nhiều lí do, thường là hai hay ba lí do: để trải nghiệm thêm; gợi nhớ lại cuộc sống ở Trái Đất; và thêm một chút thời gian với người mẹ; một chút thời gian nhìn thế giới với đôi mắt mà có thể trong cuộc đời trước nó không được nhìn qua. Trong tất cả các cuộc đời này, linh hồn của đứa con luôn luôn biết ơn người mẹ đã cho con trải nghiệm này. Không quan trọng thời gian ngắn hay dài đối với người mẹ, đối với người con như vậy là đủ. Người mẹ đã đóng một vai trò tuyệt vời là người mang và chăm sóc linh hồn đứa con đó.’

**

▶︎▷ Higher-self của Rebecca nói về việc sảy thai:

‘Khi một linh hồn nhập vào một cơ thể bào thai, dù cho nó không trải nghiệm thế giới như là một con người, linh hồn này vẫn có sự trải nghiệm thế giới thông qua người mẹ. Có thể linh hồn đó đã gặp khó khăn ở các kiếp sống trước nên giờ chỉ muốn ‘nhúng một chân xuống nước’. Có thể là một linh hồn chưa từng tới cuộc sống Trái Đất nhưng đã ở các thể dạng khác giờ muốn thử trong thời gian ngắn.

Cũng có trường hợp linh hồn nhập vào cơ thể và thấy bào thai không phát triển đầy đủ và muốn trở lại vào lần khác. Không có một lí do chung để giải thích về mặt lô-gic, tình cảm hay tâm linh cho tất cả các chuyện xảy ra dù đó là sảy thai, giết người, chết đói, v..v vì nếu thế một linh hồn sẽ chỉ cần quay trở lại ba hay bốn lần là hoàn thành xong bài học. Có quá nhiều thứ cần phải học ở Trái Đất, rất nhiều khía cạnh.

Ở chiều linh hồn không có sự trừng phạt. Các linh hồn chỉ mong muốn được hiểu và trải nghiệm tất cả các khía cạnh và cảm xúc trong từng trường hợp. Thông qua đó, chúng ta hiểu thêm về sự thấu cảm (compassion) và cảm thông (empathy).

◇ Robert: ‘Có lí do nào nữa để linh hồn lên kế hoạch cho việc sảy thai không?’

◇ Higher-self của Rebecca:

‘Một linh hồn lên kế hoạch cho việc sảy thai còn để học bài học về hi vọng. Để cảm nhận chức năng vai trò làm mẹ mà không phải đi qua toàn bộ cuộc đời có con cái. Nếu một linh hồn có đa số các kiếp sống là nam giới, có thể một vài kiếp sống đầu tiên là phụ nữ, linh hồn đó mang thai nhiều lần nhưng không trải qua sinh nở để năng lượng và tần số rung động của tính nữ được ‘cấy’ vào linh hồn. Sự khác nhau giữa cuộc sống là người đàn ông hay phụ nữ không phụ thuộc quá nhiều vào việc người này làm nghề gì hay cách nhìn nhận thế giới – nhưng không gì đánh dấu sự trải nghiệm sâu sắc hơn bằng việc mang thai.

Sự sảy thai sẽ dạy cho linh hồn bài học về sự bền bỉ, không mất niềm tin hi vọng và sự tha thứ cho bản thân. Trong trường hợp của Rebecca, cô ấy cần hiểu rằng không có gì để phải tha thứ cả. Cô ấy không làm gì sai. Trái lại, cô ấy còn trao đi một món quà. Dù cho người phụ nữ có mang thai chỉ vỏn vẹn vài ngày sau khi thụ thai, cô ấy đã trao đến cho linh hồn đứa con món quà là những tế bào sống ở trong bào thai.

Khi linh hồn học được bài học về tự tha thứ, nó sẽ mang theo và củng cố trong các cuộc đời tiếp theo. Khi đó, không gì bên ngoài có thể bảo linh hồn rằng họ không xứng đáng. Tất cả các bài học trên Trái Đất đều tựu chung lại ở bài học, ‘Tôi không cảm thấy xứng đáng với bản thân mình.’ Linh hồn luôn nhớ rất rõ mình luôn cảm thấy đủ, chỉ có lí trí quên mất.

Năng lượng của vai trò làm cha, làm mẹ là một trong những món quà quý giá nhất chúng ta có thể mang tới thế giới. Đừng lãng phí món quà này bằng suy nghĩ rằng nếu mình bị sảy thai, hay phá thai nghĩa là mình là người xấu. Năng lượng không bao giờ nằm ở việc sảy thai hay phá thai, năng lượng là tình yêu chúng ta mang tới cho linh hồn người khác. Tình yêu đó luôn hiện hữu trong mỗi chúng ta.’

***

Trong câu chuyện Rebecca kể lại có một chi tiết rất thần kì đấy là vào lúc cô đang đấu tranh giữa sự sống và cái chết, lúc cả đội xe cứu thương đang không thể nào tìm được ven để đâm kim truyền máu cho cô thì khi đó trong nhà Rebecca xuất hiện một người đàn ông lạ mặt không hiểu từ đâu ra, người này không mặc quần áo y tế và trông giống như người yêu cũ của cô. Sau đó cô được chuyển lên xe cứu thương để chở đến bệnh viện, người này cũng theo lên xe mà không ai mảy may nghi ngờ. Rồi người đó lấy trong tay ra cái kim nhỏ đưa cho nhân viên y tế bảo dùng kim này để lấy ven, và quay ra nói với Rebecca rằng cô sẽ ổn. Nói xong người đó bước xuống, quay lưng đi và biến mất trong màn đêm. Không ai biết người này là ai, từ đâu tới. Mãi cho đến khi Rebecca có các buổi làm việc này thì mới được biết người đàn ông này là spirit guide của cô, trong lúc nước sôi lửa bỏng giữa sự sống và cái chết như vậy, người đó đã xuống với hình dáng con người để giúp!

----

Link phần 1: https://www.facebook.com/PhuongNgo.ChannelingSpirits/posts/220913669789765

Previous
Previous

Spirits nói gì về chuyện phá thai (phần 1)

Next
Next

‘Hỏi: Tần số năng lượng của tôi có phù hợp để làm các công việc về chữa lành không?’