‘Ngồi lại với chính mình’

Buổi Reiki share hôm rồi có một bạn mới chuyển lên Đà Lạt sống và bạn có chia sẻ thế này, ‘Bình thường trước kia em chỉ ngồi thiền hay làm trụ ánh sáng thì cứ làm thế thôi chứ cũng không cảm thấy có gì thay đổi hết cả vì lúc đó đang ở thành phố náo nhiệt, xung quanh lúc nào cũng có người. Chỉ cho tới khi chuyển lên rừng sống, lại ở một mình trong căn nhà giữa rừng thì mới thật sự cảm thấy kết quả của một quãng thời gian kiên trì ngồi lại với mình, quan sát thân tâm mình, nối đất, grounding, làm trụ ánh sáng. Nếu trước kia tần suất bị down mood dày hơn và kéo dài hơn thì bây giờ mỗi khi các mô thức, vòng lặp niềm tin cũ kéo tới thì sau khi em ngồi tĩnh lặng để quan sát thì chu kì down mood giảm đi nhiều và cũng dễ vượt qua các cơn đó hơn. Những hôm nào tâm lao xao, sợ ma, sợ đủ thứ là những lúc cần ngồi xuống nhất để tự trấn an mình nhất.’

Mới sang năm mới vài ngày mà tin nhắn, thư của mọi người, các thông điệp sau các buổi channelling mấy hôm gần đây cũng đều xoay quanh chuyện ‘ngồi lại với chính mình', trân trọng bản thân (từ nguyên bản trong buổi dẫn kênh là ‘honouring yourself’).

- Có một thứ mình nhận ra rất rõ sau hơn hai năm trong công việc này đó là trong năm đầu tiên khi mình mới bắt đầu, mọi người tìm đến với tâm linh hay spirit guides phải tới 99% là các chị em phụ nữ thì bắt đầu từ nửa gần cuối năm thứ hai cho tới khởi đầu từ năm nay đã có những sự chuyển dịch. Đã xuất hiện thêm nhiều các anh nam giới mà nếu đi sượt qua nhau ở ngoài đời, nếu chỉ nhìn từ công việc, cuộc sống sẽ không ai nghĩ rằng mọi người lại có một niềm tin hay đúng hơn là một nhu cầu với tâm linh - theo nghĩa là sự quay về bên trong, nhận diện được shadows, những nhu cầu được công nhận, lắng nghe, được buông bỏ buông xả và mọi người cũng mang theo những trăn trở về mục tiêu, bài học, con đường, dấu ấn bản chất linh hồn.

✨ ✨ ✨

Một trong những buổi channelling gần đây có một ý này, mình diễn nôm lại vì không nhớ chính xác từ ngữ được dùng khi đó, đó là ‘Đã có rất nhiều lần con đã gần chạm tay được tới cánh cửa để sang tới bên kia là phần tâm thức, linh hồn, higher-self, nhưng cứ khi gần chạm tới thì lại có những lớp sương mù trong tâm trí (‘mental fog') che mờ mất cánh cửa đấy đi. Lớp sương mù là những xao nhãng trong cuộc sống, là sự nghi ngờ bản thân mình, là nhu cầu kiểm soát (theo nghĩa ‘phải biết chắc chắn đúng thì mới làm hoặc phải thấy thì mới tin').’

- Ai trong chúng ta cũng trải qua những giai đoạn mà cảm giác như mình đang đi trong màn sương mù của tâm trí đó, nhưng có một điều chúng ta không nhận ra hay quên mất đó là chúng ta cũng có rất nhiều cơ hội để chạm tới cánh cửa của tâm thức, của thế giới linh hồn, nói một cách dễ hiểu thì là những cơ hội để mình thức tỉnh. Mình không thể bắt một ai đó phải tin những gì chúng ta tin, cũng không thể biết chắc chắn khi nào một người sẽ thức tỉnh tâm linh, tự bản thân chúng ta cũng không thể chỉ mặt điểm tên một cách chính xác là tại giờ này, ngày tháng năm nay, mình đã thức tỉnh! ‘Thức tỉnh tâm linh’ không phải là một môn học mà chỉ cần đọc lý thuyết, học vài hôm là lĩnh hội, cũng không phải là thứ để cần ai đó khai mở hay đánh thức trong DNA hộ mình! Thức tỉnh nghe thì cao siêu, nhưng bản chất là sự nhận thức được phần linh hồn, phần higher-self của mình. Nó là kết quả của một quá trình mà một người chắc chắn đã phải có sự gom góp như kiến tha mồi về tổ, chuẩn bị tâm - trí, chuẩn bị hành trang nhận thức, thay đổi mô thức, chuyển hoá shadows. Giống như nước phải đun một lúc cho tới khi 100 độ mới sôi, hay giống việc thiền định mỗi ngày mà không thấy kết quả nhãn tiền, nhưng chỉ khi bị dạt ra khỏi môi trường an toàn hay đứng trước một ngã rẽ hay thử thách thì giá trị của việc hiểu bản thân, kết nối với chính mình mới trở nên rõ rệt nhất.

✨ ✨ ✨

Mình trích lại bức thư một bạn mới gửi mình để mọi người cùng đọc và đi cùng hành trình ‘ngồi lại với chính mình' của bạn ấy nhé. Mình rất trân quý những chia sẻ rất thật như thế này vì mọi người đọc cũng sẽ cảm thấy những trăn trở, những tiếng nói lao xao, những hoài nghi và cả những sự tự động viên bản thân mình nữa. Healing chính xác là như vậy, sẽ có những lúc rất up và có những khi rất down, nhưng khi chúng ta giữ vững được thói quen ngồi lại với chính mình rồi thì chúng ta sẽ không có xu hướng dìm những trạng thái cảm xúc khi down xuống nữa, hay là cố xua cho nó đi nhanh nhanh đi. Sau tất cả đó là tình thương với chính mình, sự bao dung, ân cần từ tốn với bản thân, đó mới chính là năng lượng healing có sức mạnh chuyển hoá nhất và chỉ có bạn mới tự làm được cho chính mình!

Ảnh là tin nhắn kèm bài ‘thơ con cóc' rất giàu năng lượng của một bạn khác, mình gửi mọi người đọc nữa nhé! 💕

✨ ✨ ✨

Gửi chị Phương,

Hôm nay gặp mọi người với chị Phương ở buổi Reiki share vui quá mà thời gian ngắn ghê, và em nhận ra là dù em không liên lạc nhiều, nhưng em nhớ chị Phương rất nhiều nên viết mail này để chia sẻ với chị Phương những gì xảy ra trong 1 tháng qua, để check in chi tiết hơn về tình hình thực hành của em một cách tổng quan thay vì cứ gửi tin nhắn nếu như có vấn đề gì đó.

Em kết nối với spirit guide của em thông qua việc viết tự do, hiện diện, nối đất, cũng như làm trụ ánh sáng định kỳ - khoảng 2-3 lần / tuần - cũng như quan sát mỗi khi em dễ bị ảnh hưởng năng lượng từ xung quanh, thì tức là lúc đó em biết mình cần thiết lập lại vòng tròn bảo vệ của mình và kết nối lại. Như hôm nay em có chia sẻ, đợt này em bắt đầu không nghe dẫn thiền của chị nữa (dù em vẫn rất thích nghe chị dẫn thiền vì quán tưởng dễ hơn), nhưng em cảm thấy em cần nhiều thời gian hơn để hít thở và cần cảm nhận cảm giác rõ ràng hơn từ chính cơ thể em, thì em có cảm nhận thấy rung động từ trong lòng đất và hơi ấm từ phía dưới truyền lên, nó làm em hít thở dễ hơn, trái tim và cơ thể em cũng nhẹ bẫng, tâm trí của em tĩnh lại như mặt nước. Đôi lúc ngồi thiền trời ở Hà Nội rất lạnh, nhưng cứ làm trụ ánh sáng là người em lại ấm, vui lắm. Grounding giúp em bình tĩnh lại, nên đối với những gì diễn ra trong cuộc sống hàng ngày vô tình kích thích những tổn thương sâu kín của em, thì dần dần qua việc thực hành hàng ngày, em thấy mình bắt đầu có xu hướng dừng việc phản ứng lại ngay lập tức, và tự lùi về quán chiếu trước khi quyết định xem mình nên làm gì.

Rồi em lại ngồi viết tự do để coi suy nghĩ của mình, nhưng không biết tại sao em vẫn cảm thấy ego của em nói nhiều quá. Em đang có cảm giác mình không được kết nối với guide của mình ấy, có thể do cảm xúc của em đôi lúc vẫn hỗn loạn dù em ý thức được việc guide của mình sẽ không thể chạm tới mình nếu như cảm xúc bao phủ lấy mình quá nhiều - nên em luôn giữ mình trong trạng thái clear được cảm xúc của mình bớt đi - nhưng vẫn không thấy cảm giác đó bớt đi. Thời gian này em vẫn ngồi thiền và quan sát tiếp xem sao, nhưng đôi lúc em vẫn nghĩ là em cứ quan sát mãi mà không hành động, thì em có bỏ lỡ cái gì không.

Tháng này em cũng làm Reiki cho mình và ba người bạn. Cơ thể em khi làm Reiki cho chính mình đợt này cũng không cảm nhận được nhiều; đôi lúc trời lạnh và thực hành lên người khác lâu lâu sẽ bị mỏi và tê tay, nên đôi lúc chính mình cũng không biết cảm giác này đến từ việc để vị trí tay quá lâu hay thực sự đang cảm nhận thấy năng lượng nữa (thường một buổi của em cho các bạn sẽ kéo dài khoảng 1 tiếng, 3~4’ một vị trí). Em có được nhiều kết quả từ việc làm Reiki cho người khác hơn. Vì vậy, hầu hết những kết quả em biết là qua cách mọi người mô tả trạng thái cơ thể của mình. Có người cảm thấy nóng ran, hoặc tê tê như có một dòng điện nhỏ rần rật chạy qua một số vị trí trên người. Đôi lúc trong đầu em sẽ có mấy cái kí hiệu trong đầu tự nhảy ra, ví dụ đôi lúc em cảm thấy như có một bức tường chặn lại, hoặc mây mù che quanh một khu vực luân xa nào đó, ngăn cho năng lượng từ tay mình chảy vào, hoặc ngăn không cho mình cảm nhận thấy khu vực đó. Có một người cũng rất cam kết với quá trình healing của mình thì nói rằng sau sự kiện Reiki, thì họ nhận ra những sự kiện mang tính chất vòng lặp diễn ra ngay sau đó, như là để thử thách họ luôn (sau khi đã có chút nhẹ nhõm hơn gì đó khi thực hiện Reiki), nhưng em không muốn take credit quá về mình nên em nghĩ là em sẽ theo dõi thêm xem chuyện này có xảy ra với những người khác không.

Nên tới thời điểm này, suy nghĩ của em hiện tại là, nếu như bản thân em cảm thấy chưa thể giúp mình nhiều và cảm thấy ổn ngay, thì ít ra em cũng có thể giúp người khác bằng việc lắng nghe những chia sẻ của họ, làm Reiki cho họ trong lúc ấy.

Qua chia sẻ này về quá trình của em, em cũng muốn cám ơn chị Phương nhiều, và chúc chị Phương một năm mới có thể chạm đến trái tim của nhiều người hơn nữa (như cách chị đã làm với em).

✨ ✨ ✨

Cám ơn mọi người nhiều vì đã đọc tới đây! Mong mọi người hãy cứ thật enjoy hành trình 'đun nước sôi' của mình nha... 🥰

Phương

www.phuongngo.co

Previous
Previous

‘Ego Death', ‘Đêm tối của linh hồn' và ‘Black Magic'

Next
Next

Cuộc sống của linh hồn ở cõi trung giới (Kamaloka) - các linh hồn tự tử, linh hồn vẫn lưu luyến ở cõi trần gian