Kế hoạch của linh hồn: Không phải cái gì cũng do NGHIỆP đâu!
Kế hoạch của linh hồn: Không phải cái gì cũng do NGHIỆP đâu!
Bước đầu tiên trong hành trình thức tỉnh tâm linh là bỗng một ngày bạn nhận ra: ‘Hóa ra mọi thứ là do LINH HỒN mình chọn đó hả? Chứ không phải cái gì dí xuống để mình phải chịu khổ vậy hả?’.
Huhu nhận ra xong thì cái khổ cái khó không tự dưng biến mất đâu mà sẽ tới các nấc tiếp theo là:
Linh hồn mình có bị gì không mà chọn bài học khó vậy?
Những khó khăn đau khổ bệnh tật như bây giờ rốt cuộc là ‘nó’ muốn mình phải làm gì?
Mình đang hiểu bài học là vầy có đúng không, hay ý của ‘nó’ khác cơ?
Những ca về bệnh mình ngại kể trên đây, phần vì cũng nhạy cảm, hai là mình không muốn bị hiểu sai thành đang chẩn đoán bệnh thay bác sĩ. Mọi thứ mình viết chỉ là đứng từ góc độ linh hồn thôi hen.
-----
Hôm trước mình làm việc với một bạn. Bạn ấy bị nhiều bệnh từ nhỏ, mình trích lại tâm sự của bạn ấy:
‘Bệnh này nối tiếp bệnh kia, tuy em vẫn sống bình thường và không có trở ngại gì. Nhưng cái suy nghĩ: "trong người mình có bệnh" nó làm em cảm thấy buồn trong lòng rất nhiều.
Nhìn những người bạn xung quanh, họ tươi trẻ, vui khoẻ, đi du ngoạn khắp nơi. Còn em hễ 1 tí là đi bệnh viện. Nhiều khi, họ cũng nhìn em với ánh mắt: "ô sao con bé này cứ đi khám bệnh hoài". Đôi lúc, em cảm thấy mình: "sao mà để sống được bình thường nó khó thế". Và rồi, vì bệnh mà nhiều khi em cũng cảm thấy mặc cảm với các mối quan hệ đồng trang lứa xung quanh, những mặc cảm trong việc thể hiện tình cảm, em không cảm thấy được là mình thuộc về ai cả. Em cũng chỉ đơn giản là muốn được 1 ai đó yêu thương (em vẫn chưa có tình đầu luôn á chị ạ ), em không biết cảm giác yêu 1 ai khác và được họ yêu vô điều kiện là gì luôn . Thật ra, em vẫn tin là em sẽ gặp được 1 người tri kỷ đồng hành cùng em, em sẽ không phải lủi thủi 1 mình chịu đựng mọi thứ như bây giờ nữa, nhưng mà em nuôi cái niềm tin này cũng quá lâu rồi. Đến lúc này thì nó có hơi lung lay rồi ạ .
Em biết ở ngoài kia, còn có nhiều người phải sống chung với những việc còn khổ sở hơn em rất nhiều. Trước đây, nếu em tâm sự với 1 ai đó, họ sẽ nói với em như vậy, rồi thì "ai mà chả có những khó khăn riêng". Nhưng giờ đây, em hiểu được rằng, không thể vì ngoài kia có người khổ sở hơn mình → mình thấy biết ơn vì còn sống tốt chán hơn họ, rồi cứ thế mà mình bỏ cái khổ sở của chính mình sang 1 bên được.'
------
Vừa vào một cái, spirit guides bảo ‘Tại sao con cứ nghĩ là con không lành lặn nhỉ trong khi thứ chúng ta đang thấy là một linh hồn còn lành lặn hơn bất kể những người nào khác mà con thấy?’. Họ cũng cho mình thấy một tâm hồn và một trái tim sáng rực đúng là không có chút gì để gọi là ‘có bệnh’ cả.
Spirit Guides bảo, một phần kế hoạch mà linh hồn bạn ấy vạch ra là các nút chặn nhỏ để với hi vọng bạn ấy có đủ dũng khí để bật lên khỏi các chướng ngại nhỏ nhỏ này để thể hiện bản thân. Những bệnh trên cơ thể sẽ giúp bạn ấy nhận ra là những gì bạn ấy đạt được, nó đến từ khả năng, tài năng và nỗ lực thật sự của bạn ấy chứ không phải do chỉ là may mắn, ai cũng làm được vậy cả. Những trở ngại sẽ khiến bạn ấy thật sự tin là ‘Không phải do mình lành lặn nên mới làm được’.
Lần về sâu hơn, có rất nhiều tổn thương về tính nữ, về chuyện ‘trở thành người lớn, trở thành phụ nữ’. Có rất nhiều thứ mà có những lúc bạn ấy lấy lí do là do mình bệnh nên ‘không làm được đâu’, ‘không thử được đâu’, ‘không tới lượt mình đâu’. Cái này được thể hiện ra trong chuyện tình cảm nữa.
Guides lại nhắc về việc tìm lại niềm vui đã đánh mất; về việc đừng sợ sẽ bị giẫm phải vết xe đổ như bố mẹ; về việc những ‘bệnh’ này sẽ dần khỏi thôi khi bạn ấy bắt đầu lấy lại tự chủ (power) và thôi không nghĩ là mình ‘chẳng thể, chẳng làm, chẳng xứng đáng’ gì.
Có những biểu hiện không cứ phải là làm gì từ kiếp trước thì mang nghiệp quả sang tới kiếp này. Nhiều vấn đề, bệnh tật, mình không nhìn thấy là do nghiệp quả mà là một yếu tố tác thành (catalyst) thì đúng hơn. Nếu vô tình nghĩ rằng ‘Do mình đã làm gì sai nên giờ mới bị vậy’ thì hiểu sai bài học linh hồn muốn nhắn gửi mất rồi
Phương