‘Are you going to be a loser?’
☽☾
Xin lỗi mọi người về cái tên post có thể gây trigger, nhưng bài này mình viết một phần cũng là để nhắc mình nữa.
Có một đoạn trong quyển The Artist's Way là cảm hứng đằng sau bài viết này. Đoạn đó cũng khiến mình phải dành thời gian để nghĩ sâu hơn, mình dịch tóm lược nhé: ‘Có một điều buồn cười là con người ta thường sống cuộc sống theo trật tự đảo ngược: họ cố gắng kiếm ra nhiều của cải vật chất để rồi mới có thể được làm thứ họ thích và để trở nên hạnh phúc hơn. Nhưng thực tế là mọi thứ vận hành theo trật tự ngược lại. Trước tiên bạn phải là người bạn muốn trở thành, sau đó làm thứ bạn cần làm, để rồi đạt được thứ bạn muốn'. - Margaret Young.
☽☾ Đã khi nào bạn quyết định nghỉ một công việc hay chia tay một mối quan hệ mà bên trong bạn đã biết từ lâu rằng sẽ không đi đến đâu cả, mỗi ngày trôi qua bạn cảm thấy trống rỗng, kiệt sức ở bên trong, khi quyết định dừng lại bạn không biết sẽ phải làm công việc gì tiếp theo hay bắt đầu tiếp như thế nào? Bạn có để ý thấy một điều thật lạ là đi cùng với sự bất an, lo lắng về tương lai đó, có một cảm giác mới dần dần nhen nhóm xuất hiện trở lại mà đã từ lâu bạn cảm giác mình đã đánh mất, đó là ‘cảm giác tự do’?
☽☾ Hồi lâu mình viết về chuyện bước vào vùng chưa biết, mình có kể là nếu có những người rất kỉ luật, nghiêm khắc với bản thân thì chắc mình ở phía bên kia, nghĩa là làm mọi thứ rất tuỳ hứng. Tuy vẫn có kỉ luật nhưng chỉ kỉ luật ở những thứ mình thật sự đam mê và thấy có ý nghĩa khi làm. Tính cách này cũng được thể hiện trong bản đồ chiêm tinh mà gần đây tìm hiểu mình mới ồ à hoá ra là vậy. Việc này dẫn đến chuyện mình hay nước đến chân mới nhảy, ít khi lên kế hoạch gì dài hơi kể cả là đi du lịch, đặt vé đặt phòng, hay ‘lên kế hoạch cuộc đời', và hay nhảy việc. Công việc mình đang làm này có lẽ là thứ lâu dài nhất mình đã làm từ trước cho tới nay, và cũng sẽ là thứ luôn khiến mình thấy đam mê, đủ đầy và được là chính mình nhất. Chắc mọi người hay nghe những câu như: ‘Yêu ai thì yêu nghiêm túc một người thôi rồi cưới', hay ‘Một nghề thì sống, đống nghề thì chết' - quan niệm của các cụ rất không thích kiểu yêu rồi bỏ rồi yêu người khác hay làm dăm ba bữa ở chỗ này một tí chỗ kia một tí, bởi vì nó trigger một trong những nỗi sợ lớn nhất của con người chúng ta đó là nỗi sợ rơi vào vùng chưa biết, nỗi sợ sự bất ổn định, và nỗi sợ việc mất kiểm soát. Và có rất nhiều thứ chúng ta ‘Muốn' cũng chưa chắc đã là vì mình cần, mà thực tế bắt nguồn từ việc mình muốn kiểm soát.
☽☾ Nhưng bạn sẽ nghĩ sao nếu mình nói với bạn rằng, ‘It's OK to be a loser! It's OK to quit!’. ‘Loser' không xấu, thậm chí về một vài khía cạnh nào đó, ‘không còn gì để mất' còn là một trạng thái rất nhẹ nhõm. Thông qua những lần thử, rồi sai, rồi vấp ngã rồi lại thử lại chúng ta mới hiểu mình hơn một chút, hiểu mình thích gì, không thích gì, giới hạn của mình ở đâu, điều gì mình có thể bỏ qua còn điều gì là quy tắc bất khả xâm phạm. Thông qua các mối quan hệ gần gũi thân mật mà chúng ta cũng hiểu bản thân mình hơn.
☽☾ Mình vẫn nhớ như in cảnh ngồi ở vỉa hè sau khi nghỉ ngang ở một nhà hàng mà mình đi làm thêm hồi sinh viên. Suốt một thời gian dài bị stress, áp lực về thời gian làm khuya dậy sớm, rồi chuyện đồng nghiệp nói xấu nhau sau lưng, v..v. khiến lần làm giọt nước tràn li là giữa ca làm chỉ vì một lỗi order sai. Mình bước ra khỏi nhà hàng mà không biết sẽ phải làm công việc gì tiếp theo, trong túi còn không đủ tiền để trả tiền nhà tiền ăn cho tuần đó. Cảm giác bất lực tới mức mình chỉ nghĩ được trong đầu rằng, ‘What do you want me to do now?. Câu trả lời đáp lại chỉ là, ‘You are going to be OK.’
☽☾ Ngay tại khi đó mình không nhận ra cảm giác tự do như mình nói ở trên đâu. Cảm xúc xâm chiếm chỉ là phải làm gì để trả tiền nhà, phải làm gì để lấp ngay vào chỗ trống của công việc vừa kết thúc. Nhưng chỉ mãi tới về sau, khi đi qua nhiều giai đoạn ‘Không còn gì để mất', rồi những thứ sau tới lại vừa vặn hơn những thứ mình đã dám từ bỏ trước đó, mình mới hiểu ra rằng thay đổi, từ bỏ, ‘Quit', hay ‘being a loser' không đáng sợ như mình tưởng. Nó chỉ đáng sợ khi chúng ta để cho nó đè bẹp niềm tin của mình vào bản thân.
☽☾ Cuộc sống luôn là những lần thử, rồi thất bại, từ bỏ, đi qua khoảng trống, rồi lại nhặt hết can đảm để thử lại lần nữa; để rồi có thể lại thất bại, rồi lại đứng dậy đi tiếp. Như một con lật đật vậy. Có thể bạn không nhận thấy ngay đâu nhưng khi nhìn lại một hành trình, bạn sẽ thấy những thứ sau luôn khớp hơn, tốt hơn những thứ trước. Dù cho cả thế giới có quay lưng lại với bạn, có bảo bạn đầy rẫy các khiếm khuyết hay bảo bạn ‘Không thể' hay ‘Không được' làm cái này cái kia, nhưng nếu bạn không mất niềm tin vào bản thân mình, yêu thương, kiên nhẫn, tử tế với bản thân mình thì mọi chuyện dù có khó tới mấy đều sẽ ổn. Bạn không cần phải lo về chuyện ‘Làm thế nào', đôi khi ở trong những bước đường cùng, không còn gì để mất, thì có những thứ trước kia bạn nghĩ mình sẽ không bao giờ dám thử dám làm thì nay lại lấy được hết can đảm để làm và rồi nó lại mở ra một cánh cửa, một bầu trời mà bạn thuộc về.
☽☾ Viết tới đây mình đang được nhắc tới câu thề khi làm lễ chứng hôn đó là, ‘I promise to be true to you in good times and in bad, to hold you from this day forward, for better or for worse, for richer, for poorer, in sickness and in health. I will love and honour you until death do us part’.
‘You' ở đây trong bài này, mình muốn bạn thay bằng ‘myself’ và dành cho chính bản thân mình, cho phần ánh sáng, phần hồn bên trong, phần mà sẽ luôn ở đó bên cạnh bạn, qua những lúc khó khăn và cả những lúc mệt mỏi, những lúc lên và cả những khoảng tối, bởi vì đó mới chính là bạn, chứ không phải là những gì người khác nói về bạn
Phương
☾☽☾
Bài cũ 'Trust in the unknown' - https://www.facebook.com/PhuongNgo.ChannelingSpirits/posts/212142750666857