Tâm linh và đời sống
Tâm linh và đời sống
Mình tính làm podcast nhưng thu đi thu lại 10 lần, nói được một khúc là tắc nên thôi viết ra cho chậm vậy. Bài hơi dài, mọi người ráng đọc nhé. Mình post bài này trước rồi ngày mai mình đăng kết quả giveaway nhen
-----
Sau workshop ‘Nhập môn tâm linh' vừa rồi mình bị mâu thuẫn khá nhiều. Một phần trong mình thì tin rằng các khái niệm tâm linh cơ bản này sẽ là những thứ mọi người chắc chắn sẽ có lúc cần để hiểu tâm linh một cách hệ thống hơn; nhưng một phần khác mình lại tự hỏi: ‘Nếu những ai chưa biết gì về chúng, chưa sẵn sàng để tìm hiểu sâu thì có khi nào mọi người cảm thấy nó rất trời ơi đất hỡi không? Vì đúng là nó chẳng mang lại kết quả nhãn tiền gì cả; cũng chẳng giúp mình giải quyết ngay các vấn đề trước mắt, mọi người có nghĩ ‘thế thì biết để làm gì’ không?’
Vài hôm sau mình nhận được bức thư của bé học viên chia sẻ câu chuyện hệt như vậy. Mình sẽ trích lại một đoạn ở dưới.
Mình vừa đọc lại một lượt các comments trong post giveaway. Vừa đọc vừa chảy nước mắt vì thương quá. Nếu những tâm sự này của mọi người mà không dẫn đường cho mọi người tới với ‘tâm linh' thì mình không biết thế nào mới được định nghĩa là tâm linh nữa. Mình không biết nói sao để diễn tả hết sự biết ơn này vì mọi người đã dũng cảm thổ lộ suy nghĩ, tâm trạng của mình một cách công khai như vậy. Mạng tuy ảo nhưng mình cảm nhận được hết nội tâm của từng bạn qua các con chữ. Mình cũng thấy mình trong câu chuyện của từng người, những quá khứ, những vật lộn mình cũng đã đi qua.
---------
Mình không muốn viết về chủ đề này với những lý thuyết giáo điều rằng như thế này thì mới là tâm linh, thế kia không phải tâm linh. Mình cũng không nghĩ ra giải pháp nào để mang tâm linh với đời sống mà kỳ vọng rằng cuộc sống của chúng ta sẽ vẫn như cũ cả; cũng không có cách nào để đảm bảo rằng chúng ta vẫn có thể tự do tìm hiểu về tâm linh mà người thân xung quanh sẽ vẫn welcome con người mới của mình...
Nếu hỏi mình có điều gì có thể ‘cảnh báo' cho những ai đang chuẩn bị bước chân vào con đường này không thì với mình đó là sự cô đơn tới cùng cực. Nó không chỉ là cảm giác cô đơn khi bạn nói những thứ không ai hiểu, hay người khác cho là mình bị hâm dở, khác người đâu. Tuy nhiên đấy là bước đầu. Tới lúc bạn để cho tâm linh nhuốm vào toàn bộ các khía cạnh trong cuộc sống của mình thì cảm giác cô đơn còn là khi chúng ta bị đẩy tới việc phải ra những quyết định mà có thể tất cả những người xung quanh không ai ủng hộ cả. Có thể bạn phải đi qua những giai đoạn mất hết tất cả mọi thứ quan trọng nhất đối với mình, chỉ để tìm thấy một thứ: đó là bản thân mình. ‘Tâm linh' khi ấy chỉ là kết quả của hàng loạt các sự lựa chọn được hay mất, đi hay ở, níu kéo hay buông tay, v.v., mà có thể tại những thời điểm phải ra quyết định, chính chúng ta cũng không hay chưa từng có ý niệm gì về tâm linh hay linh hồn cả.
Mình vẫn nhớ rõ những đêm nằm khóc một mình trong căn phòng thuê trọ, 24 tuổi, sau khi ly hôn, mất con, có nhà bố mẹ ở cách vài bước nhưng không về được vì sợ điều tiếng. Cảm giác như thể cả thế giới bên ngoài đang quay lưng lại, không ai hiểu điều mình đang trải qua. Thứ giữ cho mình đi qua những ngày tháng ấy chỉ là tiếng nói vang lên trong đầu ‘Không sao đâu con, cố lên, mọi chuyện sẽ ổn thôi', cùng với một niềm tin ‘Mình phải thương lấy mình trước…’
‘This is who I am.
This is what I do.
I have nothing to hide
I have nothing to fear.’
(‘Đây là tôi.
Đây là thứ tôi làm.
Tôi không có gì phải giấu giếm
Tôi không có gì phải sợ hãi.)
Bốn câu này guides để mình viết xuống trong giáo án workshop ‘Dám khác biệt'.
Khi tìm thấy lại mình sau tất cả những giai đoạn tận cùng xuống đáy này, bạn sẽ cảm nhận được một sức mạnh để hiểu rằng cái khó nhất, đau nhất mình cũng đã trải qua rồi, thứ mình sợ mất nhất thì cũng đã mất rồi thì còn gì để sợ nữa đâu. có cách nào khác nữa ngoài việc ‘nhặt kiếm lên và đi tiếp’.
Mình trích lại một đoạn trong bức thư của bạn học viên nhé. Mọi người cũng comment hoặc nếu ngại thì nhắn tin cho mình cũng được về việc đối với bạn, hòa hợp giữa tâm linh vào đời sống là như thế nào? Mọi người có gặp khó khăn, cản trở từ người xung quanh không? Mình sẽ tổng hợp lại các đóng góp ý kiến trong một bài khác.
Hẹn mọi người ở post kết quả ngày mai nhé!
Phương
--------
‘Còn 1 vấn đề nữa là em thấy dường như em đang áp dụng kiến thức tâm linh sai cách, chưa đúng ở đâu đó. Em hiểu rõ trong thâm tâm hành trình này cốt để giúp mình biết nhìn nhận bản thân, xử lý triggers,...từ đó có 1 cái nhìn cởi mở hơn với môi trường mình sống, con ng mình tiếp xúc. Thế nhưng mà vì mọi ng xung quanh em ko chấp nhận lối sống này, họ vẫn nhìn tâm linh dưới lăng kính thành kiến của mỗi ng nên em ko thể 1 mình đi bào chữa rằng tôi vẫn đang là 1 con ng bình thường thôi mà. Em ko thể gào lên như thế. Em ôm lý tưởng của mình và sống 1 mình với nó. Và dường như nó ko đúng hay sao đó vì giữa lúc vật lộn với các trigger của mình, kèm theo việc em bắt đầu nói không để dựng boundaries cho mình, thì cái mà ng ngoài nhìn thấy ở em là 1 ng ích kỷ, ko biết nghĩ cho cảm xúc của ng khác và đang theo đuổi 1 con đường sai trái.
Em bị đứng giữa tình thế như vậy, rồi em bắt đầu hoài nghi mình đã sống đúng đắn hay chưa, mình đã áp dụng đúng tâm linh vào đời sống hay chưa? hay mình vẫn chưa mang được tâm linh vào thực tế, và càng thế mọi ng lại càng thấy họ đúng rằng em đang đi sai hướng lắm rồi có thấy em tốt đẹp lên từ khi em nghiên cứu tâm linh gì đâu chỉ ngày càng thấy em giữ khoảng cách mà thôi. Đôi khi em cũng thấy ôi hay mình bị rơi vào cái tôi tâm linh nên ko thể cởi mở với các cư xử đơn thuần của mng được nữa. Dù em cũng cố gắng để hiểu rằng mọi ng ko giống mình nên ko thể đòi hỏi họ thấu suốt được.
Bản thân em rất muốn mình tốt hơn để có thể lan tỏa tinh thần tâm linh ko xấu nhưng hình như em chưa làm được và chính điều đó làm em chật vật :(((
Vài suy nghĩ tắc nghẽn của em trong thời gian gần đây, em bế tắc thật, cảm giác như 1 bước thụt lùi dù em cứ hay đi khuyên ng khác rằng mọi chuyện đều xảy ra đúng nơi, đúng thời điểm mà bản thân mình lại ko vượt qua được.’