Tiếp cận với tâm linh | Ở trong hiện tại
Hôm rồi một bạn học Reiki xong nhắn hỏi mình câu này, cũng là một thứ mình hay nói và mặc định nghĩ là mọi người hiểu ý mình nhưng bé ấy hỏi thì mình mới thấy câu hỏi hay quá. Nếu mọi người không hỏi lại thì mình lại lướt qua luôn.
Bé ấy hỏi là:
‘Em muốn hỏi chị là làm sao để biết mình đang ko ở trong hiện tại ạ chị? Lúc em làm channeling, chị cũng có nói nếu lúc nào cảm thấy bản thân có xu hướng ko ở trong cơ thể thì nhớ grounded. Nhưng em chưa hiểu đó là khi nào, làm sao để mình biết được. Em có đọc 1 post chị kể chị nhìn bọn trẻ con thấy tụi nó luôn ở trong hiện tại. Làm sao chị nhìn thấy được điều đó ạ? Gần đây em hay bị giật mình, kiểu đang lan man nghĩ gì đó xong có người xuất hiện mà em ko biết, quay người lại mới thấy thì em giật mình. Đó có phải là dấu hiệu của việc ko ở trong hiện tại ko chị? Ko cảm nhận được ko gian xung quanh mình?’
✧✧✧
Có một post mình viết về trẻ con, nhất là ở khoảng 0-7 tuổi, khi quan sát chúng nó chơi, nhiều khi chẳng cần đồ chơi gì đắt tiền cả mà chỉ một ít đất, một ít nước, vài món đồ dùng trong bếp và chỉ cần được khơi gợi lên chút lúc đầu thôi thì tụi nhỏ có thể chơi say mê hàng giờ đồng hồ. Sự vô tư, trong sáng, những trò chơi giả tưởng là thứ mà càng lớn - càng làm người lớn - chúng ta lại càng quên. Thực ra chúng ta không cần học gì quá học thuật cao siêu thì mới bắt đầu tiếp cận được với tâm linh đâu, chỉ cần nhìn tụi trẻ con và những trò đóng giả mà chơi như thật của tụi nó thì mình sẽ biết mình phải tìm lại thứ gì. Đôi khi chúng ta suy nghĩ nhiều quá, cân lên đặt xuống, tính toán được mất, trao đổi mặc cả với tâm linh nhiều quá mà quên mất thứ quan trọng nhất lại chỉ là thái độ thôi. Kết nối với guides, với chính mình vừa dễ nhưng cũng lại khó, dễ vì họ ở ngay trong mình, cạnh mình; nhưng khó là vì chúng ta nhập vai người lớn sâu quá nên quên mất sự hồn nhiên, trong sáng, cảm xúc hạnh phúc đơn giản thuần túy như trẻ con là thế nào rồi.
Giai đoạn 0-7 tuổi là giai đoạn linh hồn bắt đầu làm quen lại với cuộc sống lần này, nhiệm vụ chính là hòa hợp, học cách vững ở trong cơ thể và môi trường. Đôi khi, ở khía cạnh nào đó có thể coi như đây là một sự ‘phiền phức' nhưng cần thiết, vì sau một cuộc sống trước, cũng đã đi qua hết các giai đoạn từ nhỏ tới lớn, từ những sang chấn ở thời điểm khi được sinh ra đời tới thời điểm chết đi, linh hồn khi quay trở lại cũng cần một khoảng thời gian để điều chỉnh, làm quen lại.
Sau giai đoạn đã ý thức được mình có cơ thể độc lập, là một cá thể độc lập thì dần dần trẻ con sẽ mất dần ký ức về linh hồn và tiến sâu hơn vào cuộc đời đã được lên dàn ý đại cương từ trước. Đó là lúc trẻ con sẽ không còn là trẻ con nữa mà tiến dần tới lứa tuổi thiếu niên, mài sắc tư duy, suy nghĩ, cảm xúc độc lập, và rồi lên tiếp tới lứa tuổi trưởng thành, và nếu đủ tới độ chín về tâm linh thì có thể tiếp nối hành trình tâm linh từ các cuộc đời trước.
✧✧✧
Quay lại với câu hỏi của bé học viên, ‘Làm thế nào để biết mình có đang trong hiện tại hay đang không ở trong hiện tại?’
Khi mình nói ‘hiện tại', vừa là không gian mình đang ở tại, nhưng ý mình muốn nói tới sâu hơn là chuyện ‘linh hồn ở trong cơ thể'.
Chúng ta chỉ cần check xem là:
- Mình có cảm thấy không kết nối, hay mất kết nối với cơ thể hay không?
- Tâm trí có miên man vô định như con dao chưa được mài sắc, không có điểm neo, khó hoặc không định tâm, khó tập trung suy nghĩ sâu không?
- Có bị cho là người không thực tế, hay mơ mộng viển vông không?
- Có nghĩ mình không thuộc về Trái Đất không?
Phát triển tâm linh và khả năng ngoại cảm, bài tập đầu tiên cũng chỉ là thiền và học cách giữ sự tập trung trong tâm trí. Mọi người có thể thử tập bài tập này bằng cách khởi lên hình ảnh của một đồ vật đơn giản, hoặc ý niệm về một phẩm chất mình đang muốn trau dồi, và cố gắng giữ hình ảnh/ý niệm đó trong đầu trong vài phút. Nghe đơn giản nhưng trong vài phút đó sẽ có rất nhiều suy nghĩ khác khởi lên làm cho tâm trí xao nhãng hoặc bị cuốn theo miên man. Nếu như thế cố gắng kéo lại tâm trí về lại hình ảnh hay phẩm chất mình đang giữ.
Giữ sự tập trung quan trọng lắm, nó khác cảm giác định, tĩnh. Tập cho tâm trí tĩnh lại là bước đầu; ở trong việc này cũng đã bao hàm cả các bài tập như tập cho hơi thở chậm lại, mang ý thức về lại với cơ thể, với không gian mình đang ngồi. Thế rồi sau đó chúng ta sẽ muốn mài sắc tâm trí bằng cách cho nó một điểm tập trung để bắt đầu mở nhận thức. Mọi sự kết nối, làm việc với tâm linh, ngoại cảm hiểu đơn giản nhất chỉ là việc mở nhận thức để có thể ‘thấy' (perceive) các năng lượng vẫn luôn ở đó nhưng ở các tầng rung động khác.
Thế nên là đằng sau việc kết nối với guides là nhiều thứ cần chuẩn bị và duy trì, cả về không gian, trạng thái, kỷ luật, chứ cũng không như cái công tắc muốn bật thì bật lên được liền. Guides cũng sẽ xem hệ thần kinh của chúng ta có thể chứa được tới mức độ nào, rồi cả cơ thể chúng ta có đủ khỏe không để handle năng lượng đổ xuống nữa.
Nói tới cơ thể, đây cũng là lí do mình không nghĩ là có một chế độ ăn uống phù hợp cho tất cả mọi người, hay là phải ăn chay thì mới là tu tập. Mỗi cơ thể có nhu cầu dinh dưỡng khác nhau, rồi các hoạt động về năng lượng, hệ thần kinh khác nhau, không phải một thứ có tác dụng với người này thì cũng sẽ hợp với người khác, và nhất là nếu chúng ta làm việc nhiều về năng lượng thì sẽ cần cơ thể đủ chắc, đủ khỏe thì tâm trí mới đủ sắc để lên cao được. Chế độ ăn uống không phải là yếu tố quyết định và cũng không nên là yếu tố đánh giá việc một người có kết nối tâm linh hay không. Thứ quyết định chỉ là bản thân người đó như thế nào, cách họ sống, thái độ, đạo đức, giá trị mà họ hướng tới thôi.
Mình thì gọi là hiện diện, nối đất grounding, nhưng tất cả các phương pháp tu tập đều nhắc việc về lại hiện tại bằng các tên gọi khác nhau: chánh niệm, mindfulness, Reiki thì có các niệm luật, v..v. Các câu mantra cũng là một cách được dùng để tập duy trì sự tập trung. Bình cũ rượu mới, giáo lý vẫn luôn là vậy, khi chúng ta hiểu bản chất thì vấn đề không còn nằm ở phương pháp nào nữa mà chỉ là mình có kiên trì tới đâu thôi (nhưng đây mới là thứ làm chúng ta dễ nản nhỉ!)
Phương
-----
P/S: Mọi người có để ý thấy lá ‘The Sun' trong tarot, một trong những lá bài hạnh phúc nhất trong bộ tarot với ý nghĩa thúc đẩy mình làm một điều gì đó chỉ vì niềm vui thuần túy mà nó mang lại, trên lá bài là hình ảnh em bé không mặc gì (tượng trưng cho việc không có gì phải che đậy), đang cưỡi ngựa trắng tượng trưng cho sức mạnh, sự tinh khiết, và ánh nắng mặt trời rọi xuống từ trên cao