Series dài kỳ: Tâm linh & đời sống (phần 2)
- Series dài kỳ: Tâm linh & đời sống (phần 2)
✧✧✧
Vẫn là tiếp nối chủ đề hòa hợp giữa tâm linh và cuộc sống, mình bị tắc khi định làm chủ đề này thành một số podcast, một phần vì tâm linh bây giờ đã trở thành toàn bộ cuộc sống của mình rồi nên cũng không thể lấy mình ra để đại diện cho câu chuyện rất cá nhân của mỗi người. Thành thử ra mình không biết nói từ đâu, từ góc độ nào.
Thay vì nói từ ngôi thứ nhất, mình sẽ trích đăng lại câu chuyện của các bạn khách hàng để mọi người thấy nhiều lát cắt, nhiều tâm sự mà thực ra vẫn lại quay về câu hỏi: ‘Làm sao để hòa hợp giữa con người mới và con người cũ, cách sống mới và cách sống cũ?’
Ở dưới là hai trích đoạn email. Thư đầu bạn ấy gửi trước buổi channelling, thư sau là sau buổi channelling kèm với hai câu hỏi:
‣ Có phải là để mình lột được những thứ không còn phù hợp, thì những "thử thách" sẽ xoay quanh chuyện làm cho cái phần không phù hợp đó sẽ dày thêm, mạnh thêm và như vậy mình sẽ phải gom rất nhiều khát khao thành nội lực xuyên thủng qua nó, bóc tách nó ra khỏi không chị?
‣ Có phải những gì guide cho mình thấy ở mỗi giai đoạn, nó tương ứng với những gì đã đến thời điểm mình handle nó không chị? Em thấy như kiểu mình lọc nước qua bông gòn, lần đầu tiên thì mình có được nước mức độ sạch như thế này -> thông tin của guide sẽ ở mức với nước đó; rồi tiếp tục hành trình mình lọc nước qua bông gòn lần 2, nước lại trong hơn, guide sẽ nói ở mức sâu hơn.
Câu hai là chỗ mà guides hay nói với mọi người rằng: ‘Chúng ta sẽ đi bên cạnh con, đi cùng với tốc độ mà con muốn đi.’ Cũng là chỗ mà mọi người (trong có có cả mình ngày xưa) hay thắc mắc là, ‘Nếu được bảo là mình có các khả năng/món quà như thế này, vậy phải làm gì để các khả năng ấy đến mau hơn? Hay là cứ sống một cuộc sống như bình thường, rồi tới thời điểm (divine timing) mọi thứ sẽ tự mở ra?’
Đây là ý mà mình thấy khó giải thích nhất, cũng vẫn quay về chuyện hòa hợp!! Có thời điểm vàng (divine timing) thật, không vội được, không chín ép được dù tâm trí có sốt ruột tới thế nào; nhưng chẳng lẽ cứ để cuộc đời đẩy mình trôi dạt đi, rồi mặc định là tới thời điểm thì tự khắc mọi thứ sẽ xảy ra?
Mình thích chỗ này bạn viết, ‘Có phải những gì guide cho mình thấy ở mỗi giai đoạn, nó tương ứng với những gì đã đến thời điểm mình handle nó không chị?’. ‘Divine timing' không phải là một thời điểm được ấn định ngày tháng cụ thể - mà ‘thời điểm phù hợp' là khi chúng ta đã chín tới, đủ khả năng handle (mình hay dịch là ‘cân được'). Trong chuyện phát triển khả năng tâm linh thì nếu năng lượng đổ xuống nhiều quá trong khi tâm trí chưa handle được thì như mình hay nói là sẽ bị ‘cháy cầu chì' - ‘tẩu hỏa nhập ma' như cách dân gian hay gọi. Guides cũng không bao giờ cho biết trước quá nhiều, quá khả năng hiểu của chúng ta tại thời điểm ấy. Sau một chặng tự đi, tự đào, mọi người quay lại gặp guides thì họ sẽ luôn âm thầm hỏi ‘Con đã làm được gì rồi kể từ sau lần trước mình gặp nhau?’
Mục đích cuối cùng của việc bước chân vào tâm linh, linh hồn là gì? Là để chúng ta sống ý thức (hay là ‘tỉnh thức'?) trong từng thời điểm, từng lựa chọn, ngã rẽ trong cuộc sống của mình. Thay vì cứ để cho cái gì tới thì mình hành động, bây giờ mọi người lấy lại sự chủ động, quyền tự chủ tự quyết, tự chịu trách nhiệm. Đây là ‘sense of power', kèm với nó là cả ‘sense of freedom'. Nói dễ hiểu thì là ‘dám chơi dám chịu', tự do luôn có cái giá của nó. Kết quả của việc ‘sống có ý thức' - ‘conscious living’ - tạo thành dấu ấn và chất liệu rõ lắm lắm trong linh hồn. Mà không chỉ ở mỗi cuộc sống lần này, nó sẽ tạo thành ‘quả' để chúng ta mang đi suốt trong các kiếp sống về sau.
Mọi người đọc thư nhé. Sẽ khá là dài như mọi khi hic hic🥲
Phương 💕
‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣
⭕️ Thư trước buổi channelling:
'Hello chị
Thấm thoát mà đã hơn 2 năm kể từ lần đầu tiên em biết tới chị. Em còn nhớ lần đầu inb hỏi chị về lớp trực giác là học bằng tiếng Việt hay tiếng Anh Rồi cả chuyện băn khoăn là mình mới chập chững biết tới tâm linh, có nên đi học lớp trực giác không, mọi người trong lớp đi học thì chắc là đều có trải nghiệm trong chuyện tâm linh nhiều rồi? Nhưng rồi cũng rất nhanh bên trong em đáp lời, chưa biết gì thì đi học mới thu lượm được nhiều nhất chứ, đi học là để được mở rộng ra, càng sai, càng được sửa thì lại càng hiểu thấu hơn. Và thế là em đã chọn bước chân vào trải nghiệm mà mình không có chút vốn liếng nào về tâm trí cũng như back up để lỡ có gì không ổn thì mình vẫn an toàn trong đường đua cuộc đời (theo kiểu mình vẫn có thể bắt nhịp lại timeline theo tiêu chuẩn xã hội, tuổi nào thì đạt mốc gì, sau mốc này thì đến mốc gì). Bây giờ ngồi gõ ra những dòng này, mọi thứ ùa về như thước phim và em thấy "hồi hộp" cho mình khi ấy. Wow, kể từ giây phút đó, cuộc sống của em không còn khái niệm thời gian theo timeline xã hội kia nữa, cách em vận hành cuộc sống cũng không còn như thời điểm trước đó nữa, bỏ xuống và lột đi rất nhiều những gì mình mang theo. Cảm ơn bản thân về lần 'chơi lớn' đó khiến bây giờ mình trầm trồ về những điều kỳ diệu tới trong cuộc sống của mình.
Em đã tưởng "thức tỉnh" là một giấc mơ, tỉnh dậy mọi thứ sẽ về lại y chang, những gì mình thấy trong mơ đó chỉ là 1 cái gì đó trừu tượng không ảnh hưởng gì tới cuộc sống hiện tại nên đã từng rất cố đẩy tiến độ của mình nhanh thật nhanh để mọi thứ mau qua, về lại timeline xã hội. Nhưng rồi nhận ra, những gì mình trải nghiệm trong giấc mơ "thức tỉnh" đó bắt đầu hoà trộn vào cuộc sống hiện thực của mình, không còn là tách rời tâm linh và cuộc sống hiện thực nữa mà mọi thứ hoà vào nhau, vốn dĩ trước giờ, chỉ là mình mới nhận ra thôi.
Lúc trước khi bước vào giấc mơ "thức tỉnh", em quen với chuyện đặt ra kế hoạch chi tiết, có phương án cho từng rủi ro, em đã plan cho chuyện gì thì thực tế chỉ có thể rơi vào một trong các phương án em đã thấy đó thôi. Và để em handle được kế hoạch của mình thì gần như em 3 đầu 6 tay, chỉ có làm làm làm nên em gò mình vào khuôn khổ kỷ luật thép lắm. (Mô tả lại chỗ này em nghe tiếng cơ thể em gào thét chạy theo tâm trí em)
Khi em vào giấc mơ "thức tỉnh", hồi đầu cũng y chang nhưng cơ thể hết xí quách rồi, đâu có làm theo được đâu, tâm trí gồng lên làm là cơ thể la inh ỏi. Dù tâm trí em sốt ruột lắm nhưng cũng không tự có tay chân mà làm được nên phải đầu hàng với cơ thể. Mở ra 1 lối sống khác cho em, chơi full time. Con người sống 'xã hội thực' bao năm không hay đi chơi, bây giờ sống trong 'giấc mơ', em như một con người khác, khám phá cuộc sống qua các giác quan, tâm hồn em như người tù bao năm được thả tự do bắt đầu lên nắm quyền điều hành. Haha nhà cầm quyền mới muốn xóa sổ vết tích nhà cầm quyền cũ, vận hành theo cách mới, cũng work chị ạ, em cũng có nhiều niềm vui cho tới khi em nhận ra "giấc mơ" đã là 'thực tại sống' mới của em rồi. Dù người trong xã hội đã thức tỉnh hay chưa thì rõ ràng em vẫn đang cùng chung một bầu trời với họ, em vẫn cần ăn uống ngủ nghỉ, tương tác với mọi người, em và mọi người cũng đang hoà vào nhau trong dòng chảy.
Em cũng bắt tay vào chuyện xây dựng hệ thống tái hoà nhập trong mình. Một cách gì đó, em thấy em thiên vị nhà cầm quyền trong giai đoạn "giấc mơ" hơn bởi vì những màu sắc em được "nếm" trong 2 năm qua, em nếm bằng tất cả giác quan của mình chứ không như ngày xưa, chỉ là tâm trí em nhận biết. Mọi thứ cũng có hiệu quả với giai đoạn tái hoà nhập nhưng em cứ cảm thấy có cái gì bứt rứt trong mình, có cái gì đó bị bỏ tù như ngày trước. Em nghĩ là 1 cái ngầm gì đó em gào thét hình ảnh mình kế hoạch, kỷ luật - em lờ mờ nhận ra cái này trong khoá học về tập trung, hoạt động chủ đạo của khoá học là cuối ngày sẽ lên lịch cho phiên tập trung ngày mai, em cảm thấy rất rõ là mình dự định. làm này làm kia nhưng kêu mình đặt xuống viết ra và xếp giờ làm cho nó thì em thấy kháng cự, dù không hề có ai kiểm tra em viết hay không. Em vẫn chưa hiểu được điều gì làm mình kháng cự vậy, tự em lại chống lại mình. Em cũng đã quan sát chuyện này một thời gian, cái cảm giác mình cần chuyện kế hoạch, duy trì/kỳ luật ngày càng cao nhưng vẫn cứ thấy có cái gì đó cản mình, em cũng thấy mình có vấn đề với sự tập trung, y chang kiểu kháng cự viết xuống kế hoạch kia, vd em đang rất trong flow làm một thứ, thì nghe thấy có 1 voice kiểu giải trí đi, coi cái khác đi, rồi cứ thế em mở tab khác, cái này nó rất giống 1 loại tiêu cực về hành vi mà em từng đọc kiểu là mình sắp hoàn thành thì mình sẽ tự tìm hoạt động gì đó để phá, để mình tin rằng mình không thể hoàn thành.
Cái theme sự tập trung này không chỉ với công việc mà còn với cả sự chú ý, năng lượng em đang đặt ở đâu. Em thấy cứ khi nào mà em không đặt để sự tập trung vào mình, em sẽ đặt nó ở người xung quanh và em đặt kỳ vọng sang họ, rồi sau đó em khó chịu bởi vì họ không match được kỳ vọng của em. Em cứ ra ra vào vào với mô thức này mấy lần, có khi nhìn và thoát ra rồi thấy mối quan hệ nội tâm của mình với các đối tượng ấy trơn tru nhưng vẫn bị quẹo lại, em chưa biết cái gì chưa thông tỏ trong mình ở chỗ này, em bối rối giữa việc cái chung, cái riêng của mỗi người trong tương tác với nhau, đặc biệt là mối quan hệ thân thiết.
Em quẹo lên câu hỏi 1, cái cảm giác chung của em dạo này là chuyện bối rối, bối rối với những cặp đối lập trong từng chủ đề em nêu ở trên, bối rối vì thấy ơ các khía cạnh cứ như lặp lại của 2 năm trước, bối rối vì thấy ra được chất liệu nhưng không chạm vào được (giống lúc ngủ mơ mình muốn la lên mà cứ thấy mình hét kiểu gì cũng không ra tiếng á). Đến cả cơ thể vật lý của em cũng có những dấu hiệu y chang 2 năm trước, em nhận ra vì dấu hiệu cơ thể em hồi 2022 rất khác biệt, em chưa gặp lại trong suốt 2023 nhưng lại tới tầm 3 tháng nay thì y chang, cảm xúc giai đoạn cũng y chang. Cái khác là em từng gặp rồi nên lần này xử lý bình tĩnh hơn thôi. Tâm trí cũng tự hỏi điều đó muốn nói gì với mình? Còn bên trong thì có 1 sự thôi thúc bứt ra khỏi như tiếng nước vang vọng từ xa. Tất cả những chuyện này là lý do mà em thấy cần đi gặp spirits thôi.
Câu hỏi cụ thể:
- Làm sao để em hoà hợp các phiên bản trong mình? Như thế nào thì mới là em nhất?
- Làm sao để em grounded trong mình, tập trung trong mình?
- Có niềm tin giới hạn gì về bản thân, về tiền đang ngăn cản dòng chảy tài chính của em không? Em chật vật với chuyện tài chính nhiều, dường như một phần em nói mình đủ rồi nhưng một phần khác mình muốn làm cái này cái nọ, cần có tiền để làm, thế rồi em thấy tiền tới sao cũng được nhưng tới những lúc muốn học này học nọ không đủ tiền thì lại thấy bứt rứt. Em muốn làm hoà mối quan hệ với tiền.
Kỳ vọng của em là được nói ra, không giữ lại, nãy giờ viết ra như vậy em cũng cảm thấy được nhẹ nhõm, thoải mái, em cũng nhớ phiên channeling 1, mọi người nói là phải cái gì khó lắm, em không chịu đựng được nữa thì mới nói ra, ôi em đã nghĩ 2023 mình đã làm được chuyện cái gì nghĩ bụng thì cũng có thể nói ra được thì tới cái nấc 2024, mọi thứ quay trở lại, em biết mình có nhích chứ không phải dậm chân tại chỗ, chỉ là càng lúc mọi thứ càng mỏng, càng tinh vi, em chưa chạm tới được. Hihi nên ngày mai được gặp chị, gặp spirit và mọi người cứ cho em đối mặt thực sự với những gì em còn trốn.
Cảm ơn chị Phương đã dành thời gian đọc 🥰
‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣‣
⭕️ Thư sau buổi:
‘Hello chị,
Lần nào em cũng thấy được đi guốc trong bụng và phiên hôm nay gãi hết tất cả những chỗ ngứa râm ran mà em bị chọt chọt một thời gian dài. Wow, chiếc nội tâm bánh ngàn lớp của em mỗi lần được gặp guide đều cảm thấy thật nhẹ nhõm vì huhu có người nhìn thấy và có người hiểu.
Lắng nghe những lời guide nói, em lắp ráp gần như ngay lập tức sự kiện gì tương ứng, chuyện gì là thứ góp phần tác động lên, ôi mới có 30 năm cuộc đời thôi mà nhiều chất liệu thế, và chẳng có gì xảy ra là ngẫu nhiên cả.
Lúc chị nói cái chỗ becoming no one, em bất ngờ và xúc động lắm. Trong 2 năm qua, những lúc em thấy mình quá đau đớn với một chuyện mà mình nỗ lực rất nhiều nhưng vẫn không có gì đổi thay, em khóc nức nở lên và nói với mình là "mình chẳng muốn gì cả, chẳng muốn trở thành ai, chẳng muốn phải thế này thế nọ, mình chỉ là mình, trong mình, giây phút này", và khoảnh khắc đó lúc nào cũng làm em cảm thấy sâu hoắm trong tim, như mình được cuộn về một miền nào đấy, không còn sự tủi thân, không còn cảm thấy bất cứ gì là thứ mình bận lòng được nữa. Nay guide nói đó là cách em bước vào linh hồn mình, em thấy vui, thấy mình được biết đường về nhà trong mình.
Cái chỗ 'che đi sự sắc bén' của mình - ngôn từ mà em hay xài với mình là "sự đanh đá" trong mình. Yes chị ơi, em cứ cảm thấy mình phải che đi 1 dòng năng lượng rất mạnh mẽ đó để không thấy mình chơi trội với xung quanh, nhưng đúng là cứ thế cứ thế em cũng cất đi giọng nói của mình.
Chỗ Sense of freedom - làm em nghĩ tới tình cảm mình dành cho 2 bạn gay - mình rất tự do với tình cảm của mình, không cần phải là sao đó thì mình mới give love to them.
Có những chỗ cảm giác vẫn như 2 năm trước, có những chỗ nội dung như phần 2 của phiên hôm đó, nên em càng tin tưởng rằng từ đây là một khởi đầu mới. Phiên hôm nay giúp em hiểu thêm rất nhiều về vẻ đẹp của hành trình sống, em bắt đầu chớm hiểu cái sự mình "lọc" mình trong dần, về gần dần với bản chất linh hồn mình.
Chỗ này em có 2 câu hỏi:
- Có phải là để mình lột được những thứ không còn phù hợp, thì những "thử thách" sẽ xoay quanh chuyện làm cho cái phần không phù hợp đó sẽ dày thêm, mạnh thêm và như vậy mình sẽ phải gom rất nhiều khát khao thành nội lực xuyên thủng qua nó, bóc tách nó ra khỏi không chị?
- Có phải những gì guide cho mình thấy ở mỗi giai đoạn, nó tương ứng với những gì đã đến thời điểm mình handle nó không chị? Em thấy như kiểu mình lọc nước qua bông gòn, lần đầu tiên thì mình có được nước mức độ sạch như thế này -> thông tin của guide sẽ ở mức với nước đó; rồi tiếp tục hành trình mình lọc nước qua bông gòn lần 2, nước lại trong hơn, guide sẽ nói ở mức sâu hơn
Hihi chỗ cuối guide nói em lớn rồi, em thấy vui, cái năng lượng lúc đó làm em cảm thấy mình có nhiều sức mạnh. Lúc rời zoom, cái keyword trong đầu em là chuyện mọi thứ có thể đơn giản, có thể dễ dàng. Đúng là giai đoạn này mọi thứ đang giao thoa, tâm trí mắt tròn mắt dẹt nhưng nhờ phiên hôm nay, em thấy lòng thẳng thớm lắm. Cảm ơn chị nhiều nhiều nhiều chị ơiiii Và thật sự em cảm nhận phần tảng băng chìm - practice hàng ngày của chị miên mật, thành lối sống - để có thể ngồi 1 tiếng channeling với khách hàng, thật nhiều trân trọng, biết ơn và yêu thương chị đã làm công việc thật đẹp này 🥰
Em T.'
-----