‘Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian'

Một bé học viên kể mình mới biết tới bạn tác giả Ocean Vuong. Mình chưa đọc quyển ‘Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian' (mình thích tên gốc mà bạn đặt, ‘On Earth we're briefly gorgeous’ - bạn dịch giả dịch tốt ghê luôn, chuyển được cả tính thơ từ tên gốc sang tên tiếng Việt), nhưng mình có nghe nói tới việc người đọc đang bàn cãi về chuyện tình dục/tính dục của tác phẩm. Đây là một chủ đề đúng là vẫn còn rất nhạy cảm ở nhà, nhưng nếu chỉ nhặt ra một phần rất nhỏ trong tác phẩm để chỉ trích và dán nhãn tổng thể thì sẽ rất rất không công bằng cho tác giả. Mình vừa đọc được bài phỏng vấn này, nhìn thấy ảnh bạn ấy, đọc những gì bạn ấy trả lời, một cảm giác xúc động xen lẫn đau lòng chợt nhói lên. Thương quá. Phải là người chìm rất sâu vào bên trong nội tâm của mình thì mới có thể viết (và nói) ra những ngôn từ đau đáu như vậy. Đau quá nên viết ra đôi khi là để cho bản thân được nhẹ lòng trước, trước khi nghĩ tới chuyện thương mại hóa hay chiều lòng độc giả.

Có đoạn này Vương nói giống những gì trong buổi workshop 'Dám khác biệt' hôm rồi, mình cũng chia sẻ với mọi người cách ươm mầm ý tưởng cùng guides: ‘Sáng tác cũng cần chất liệu, ý tưởng được dung dưỡng bởi tác giả, từ từ ra đời theo những cách riêng của nó. Sau một thời gian đủ để “hoài thai”, tiểu thuyết của anh được hình thành.’

Và đoạn này, ‘Từng câu chữ chính là ADN của những sáng tác, không ai có thể làm giống mình, bởi mỗi người đều có công thức, giá trị riêng biệt. Dù là cuộc sống, tình yêu hay sáng tác, cách chúng ta dùng kỹ thuật riêng của chính mình làm cho chúng ta trở nên khác biệt’.

Một vài đoạn khác trong bài phỏng vấn mình cũng rất thích:

- Anh nói một người viết thành công phải có khả năng khống chế (chỗ này chắc ý Vương ko phải là 'khống chế' kiểu kiểm soát, mà là 'làm chủ đc thôi thúc nương theo') những kỳ vọng của độc giả, để cho tác phẩm của mình được thuần khiết nhất có thể. Với các công thức viết có sẵn, anh chỉ tò mò mà không đi theo. Viết với Ocean Vương là đi tìm cái mới.

- Anh nói: “Đi tìm cái mới là một hành trình, đặc biệt là đi tìm cái mới trong ngôn từ. Từng câu chữ chính là ADN của những sáng tác, không ai có thể làm giống mình, bởi mỗi người đều có công thức, giá trị riêng biệt. Dù là cuộc sống, tình yêu hay sáng tác, cách chúng ta dùng kỹ thuật riêng của chính mình làm cho chúng ta trở nên khác biệt”.

- Ocean Vương cho biết anh là người làm việc có kế hoạch. “Một đứa trẻ được hình thành như thế nào thì sáng tác cũng như thế”, Ocean Vương nói. Sáng tác cũng cần chất liệu, ý tưởng được dung dưỡng bởi tác giả, từ từ ra đời theo những cách riêng của nó. Sau một thời gian đủ để “hoài thai”, tiểu thuyết của anh được hình thành.

- Theo Ocean Vương, nhà văn không thể trốn sự thật, không thể khước từ việc đối diện với nỗi đau của chính mình, bởi không có bóng tối sẽ không có ánh sáng để viết. Sống trong một gia đình mà mọi người đều vất vả, Ocean Vương đã không lãng phí nỗi buồn đó. Anh đi sâu vào, đối diện, khám phá, thể hiện ra trang viết để rồi mỗi ngày một tự tại hơn.

Mình sẽ đọc tác phẩm rồi viết cảm nhận kĩ hơn sau nha! Mọi người đã ai đọc chưa?

Phương

Previous
Previous

Review dẫn kênh và spirit guides

Next
Next

Review sách ‘Một thoáng ta rực rỡ ở nhân gian'