Chuỗi bài về: tái sinh, con đường tiến hoá của linh hồn
Chuỗi bài về: tái sinh, con đường tiến hoá của linh hồn
Kích hoạt DNA và con đường tiến hoá của linh hồn
Tại sao chúng ta không nhớ tiền kiếp và tại sao phải tái sinh?
Con đường tu tập và đời sống vật chất
Con người có đầu thai vào thể xác của con vật được không?
(Chuỗi bài này gồm nhiều chủ đề khá lớn, mình sẽ viết về các khía cạnh của nó trong nhiều post khác nhau. Bài đầu tiên này cũng tương đối dài và nhiều phần hơi khô khan, mọi người chịu khó chia nhỏ ra đọc vậy :D)
—
Chúng ta sẽ bắt đầu đi sâu hơn vào các chủ đề về con người, nguồn gốc và tiến hoá của linh hồn. Thật khó để thuyết phục những người vô thần rằng ngoài cơ thể và năm giác quan hữu hình này, hiện diện quanh chúng ta còn là linh hồn và các cơ quan giác quan ‘vô hình': những màu sắc chúng ta không nhìn thấy được, những âm thanh mà tai không nghe được, những loại sóng mà chúng ta không cảm nhận được. Về một mặt, những sự giới hạn đấy là một cơ chế bảo vệ để các giác quan không bị quá tải. Một mặt khác, sự giới hạn còn tạo một động lực để thúc đẩy quá trình tiến hoá của linh hồn.
🔺 Chu trình 7
Dần dần mình sẽ giới thiệu các khái niệm về chu trình phát triển của các hành tinh trong hệ mặt trời của chúng ta, mà Trái Đất là một giai đoạn đặc và trũng nhất trong chu trình phát triển đấy. Các giáo lý cùng những hệ thống tâm linh cổ điển luôn biết về quy trình vận hành theo chu trình 7: bảy hành tinh là bảy giai đoạn, chia làm 3 giai đoạn đi xuống, tới đoạn trũng nhất và kế tiếp là 3 giai đoạn đi lên; mỗi hành tinh cũng trải qua bảy chu trình phát triển, được gọi là bảy vòng; mỗi chu trình phát triển lại bao gồm bảy thời đại (gọi là các ‘epoch') nhỏ. Mỗi thời đại (‘epoch') cũng lại bao gồm bảy thời đại trong đó. Mình để bức ảnh minh hoạ của Anthroposophy ở dưới để mọi người dễ hình dung và link bài trong comment, nhưng mình sẽ quay lại chủ đề này trong các post về sau nữa.
Trái Đất chúng ta đang sống là giai đoạn trũng nhất, giai đoạn thứ tư trong ‘trường học hệ mặt trời' này; và thời đại chúng ta đang sống là thời đại thứ 5, được gọi là thời đại sau-Atlantean (‘post Atlantean epoch'). Trước thời đại này là bốn thời đại, được gọi bằng cái tên (theo thứ tự từ xa tới gần nhất) là: Polarian - Hyperborean - Lemurian - Atlantean. Có thể mọi người đã quen với cái tên Lemuria và Atlantis, cũng là hai thời đại (‘epoch') gần với chúng ta nhất. Nói là gần thôi chứ những tàn dư cuối cùng của Atlantis là cách đây 11,000 năm, sau khi Atlantis bị nhấn chìm bởi một trận đại hồng thuỷ. Các truyền thuyết, truyện thần thoại, các câu chuyện trong các tôn giáo đều ghi lại kí ức về trận đại hồng thuỷ san phẳng mặt đất cũng là dựa trên những kí ức có thật xa xưa này. Dân gian Việt Nam được biết tới nhiều nhất là truyện ‘Nữ Oa và trời’ và ‘Sơn tinh Thuỷ tinh'. Mình có viết hai bài về ‘Tâm linh và truyện cổ tích', mọi người có thể tìm đọc lại nha!
Mình phải nói xa tới cả các hành tinh, thời đại, vì chỉ có như vậy chúng ta mới được chuẩn bị có nhận thức để hiểu đúng đắn về con đường tiến hoá của linh hồn (hay của cả nhân loại nói chung), và hiểu tại sao mình lại không nhớ tiền kiếp, hay tại sao phải đầu thai vào Trái Đất.
🔺 Sự giới hạn dẫn tới quá trình tiến hoá
Trái Đất hay được gọi là trường học, và trong tâm linh New Age chúng ta hay nghe thấy các khái niệm như ‘Trái đất đang thăng lên từ 3D lên 5D', hay là quá trình ‘ascension' - nó cũng đều bắt nguồn từ hệ thống có trật tự, chu trình phát triển tiến hoá như chúng ta nói ở trên. Trái Đất là nơi duy nhất trong số 7 chu trình/giai đoạn tiến hoá trong hệ mặt trời này mà ở đó sự đối lập được đẩy tới cực điểm, mọi thứ được vật chất hữu hình hoá ở thể nặng nhất để tạo môi trường thúc đẩy tiến hoá của linh hồn.
Nói thế có nghĩa là: sự giới hạn của 5 giác quan gây ảo giác rằng chúng ta bị cắt kết nối với bản chất linh hồn của mình; mọi thứ được đẩy tới cực điểm có đúng/sai, tốt/xấu, giàu/nghèo để làm cho mọi trải nghiệm trở nên trung thực nhất và tối đa hoá bài học của linh hồn.
Sự giới hạn của các giác quan dẫn tới sự giới hạn về nhận thức; sự chậm, nặng trong cơ thể và đời sống vật lí này khiến những ‘karma', kết quả của những cái nhân (là hành động, lời nói, suy nghĩ chúng ta tạo ra) không được thể hiện ra ngay tức thì, và điều này lại càng đẩy mạnh sự đối lập cực điểm. Ví dụ: người gây ra hành động, ‘nhân' xấu không thấy ngay được hậu quả/kết quả do cái nhân mình gây ra nên lại nghĩ không ai thấy hay biết mình đã làm gì, nhưng thực ra mọi cái ‘quả' đều được ghi lại hết và tạo thành nhân. Các nhân, ‘karma' cả xấu lẫn tốt sẽ tích tụ và được thể hiện ở những cuộc đời sau.
Sự giới hạn cũng thúc đẩy sự mâu thuẫn xung đột và đấu tranh. Ở khía cạnh nhỏ, các mâu thuẫn xung đột nội tâm trong cuộc sống cá nhân dẫn tới quá trình phá vỡ giới hạn - hay được gọi là quá trình đi qua ‘Dark night of the soul', giai đoạn đêm tối của linh hồn để thúc đẩy linh hồn thức tỉnh. Ở khía cạnh rộng lớn hơn, mâu thuẫn xung đột và đấu tranh là điều kiện cần thiết để xã hội tiến lên về mặt nhận thức chung. Điều này có thể thấy rất rõ khi lần lại lịch sử về các cuộc đấu tranh để lập lại chế độ và tạo ra thể chế hay các luật lệ mới.
Đây cũng là một phần lí do tại sao chúng ta lại không nhớ tiền kiếp của mình. Bởi nếu nhớ hết khi chúng ta đầu thai lại lần nữa thì việc sống ở đây không còn quá nhiều ý nghĩa nữa vì nó không còn đem lại sự thúc đẩy từ nội lực bên trong cho việc phá vỡ giới hạn và giải quyết mâu thuẫn xung đột. Và mục đích ý nghĩa của việc luân hồi tái sinh cũng là do ý chí tự thân của linh hồn: sau khi trải qua mỗi kiếp sống, sau khi rũ bỏ hết các nhu cầu phàm tục để lên tới cõi cao hơn (trong Theosophy và Anthroposophy gọi là ‘Cõi trời chân phúc' - ‘Devachan'), linh hồn sẽ lại có những nhu cầu muốn học hỏi thêm và bắt đầu chuẩn bị cho một lần tái sinh tiếp theo.
🔺 Quá trình tái sinh này khi nào thì kết thúc?
Khi mức độ nhận thức của linh hồn phát triển tới một mức cao hơn, khi linh hồn không còn mang quá nhiều karma nữa thì linh hồn không còn CẦN phải đầu thai nữa, tuy nhiên nhiều linh hồn vẫn chọn đầu thai trở lại để giúp nhân loại, và một số thì hỗ trợ từ xa ở thế giới linh hồn. Do đó, tuy cùng là sống trên Trái Đất nhưng Trái Đất bao gồm vô vàn những linh hồn đang ở những mức độ phát triển về nhận thức rất khác nhau. Điều này không phải tốt hay xấu, nó chỉ là thực tế, vì mỗi chúng ta ai cũng đã ở trong những giai đoạn của những người với mức nhận thức chưa phát triển, và cũng tới một ngày chúng ta sẽ đạt tới trạng thái nhận thức của những bậc tiến hoá bậc cao. Quá trình này là quá trình phát triển và tiến hoá của linh hồn, linh hồn trải qua rất rất nhiều kiếp sống để hoàn thiện mình.
Và đó là tại sao quá trình tiến hoá là một quá trình tự chuyển hoá bản thân - ‘transmutation' để sau mỗi lần quay trở lại, chúng ta bồi đắp thêm từng tí một cho cái nhân, cái lõi là phần bản chất tinh tuý của linh hồn mình. Tất cả những thứ như kích hoạt DNA từ ngoại lực bên ngoài, hay những ai bảo rằng họ có thể khai mở hay kích hoạt các khả năng trên người khác (‘activations'), đều là quá trình tiến hoá ngược, bởi vì người nhận cũng phải tự nâng nhận thức (hay tự chuyển hoá bản thân) tới một mức độ nào đó để có thể đáp lại những tác động này. Nó giống như là việc nói tới chuyện tâm linh với những người chưa sẵn sàng để tiếp nhận nó vậy!
Đúng là trong quá khứ cổ xưa (trước giai đoạn Atlantean epoch), khi con người chưa cá nhân hoá tới mức như bây giờ, chưa có lí trí để suy nghĩ độc lập, chưa có cái tôi, cái mà tâm linh cổ điển gọi là ‘Individuality - I AM' thì con người suy nghĩ theo dạng hồn nhóm (‘group soul’). Khi đó, mọi linh hồn có sự liên kết qua lại lẫn nhau. Con người không thể làm gì xấu lên nhau vì sẽ thấy ngay tác động của nó lên người kia. Và khi đó, con người được thẩm thấu trí tuệ, minh triết từ những bậc Masters, những bậc Chân sư, Gurus. Nhưng giai đoạn đó cũng phải tiến hoá đi lên. Mỗi thời đại (‘epoch') mang lại những sự thay đổi và những món quà để con người phát triển lên tiếp..
Thời đại đã thay đổi. Sự tiến hoá của mỗi thời đại sẽ tạo ra ảnh hưởng lên cả hình dạng thể chất lẫn tinh thần của con người. Trong quá khứ, cơ thể vật lí không nặng, cứng; giới tính không được phân chia nam - nữ như thế này; con người cũng suy nghĩ theo dạng tập thể nhận thức. Nhưng tới giờ chúng ta có lí trí, cá nhân hoá, có món quà là khả năng suy nghĩ độc lập - nhưng kèm với nó cũng là một thứ ‘bị' lấy đi để nhường chỗ cho sự tối ưu hoá món quà đó: thứ bị lấy đi đấy là kí ức về việc chúng ta là những linh hồn bất tử.
🔺 Con đường tu tập và đời sống vật chất
Rất nhiều người trong chúng ta vẫn còn lưu lại trong trí nhớ của linh hồn những kí ức xa xưa khi được sống trong các ngôi đền tu tập, những cảm giác được hòa mình trong môi trường tâm linh, và có thể thấy khát khao được quay trở về lại những ngôi đền đó để được đắm mình trở lại trong sự tu tập thiêng liêng, và dẫn tới một cảm giác giằng xé mâu thuẫn nội tâm giữa con đường tu tập và đời sống vật chất. Tuy nhiên, thử thách lớn nhất của thời đại chúng ta đang sống này là việc quay về ngôi đền bên trong - ‘Inner Temple'. Sự tu tập bây giờ cũng đã thay đổi, người Chân Sư, guru bây giờ đã quay vào bên trong rồi. Những con đường mà những bậc Masters của mỗi tôn giáo lớn để lại cho nhân loại, từ Krishna, tới Buddha, tới Jesus Christ, chúng ta phải zoom nó ra xa để nhìn thấy đó như là một dòng chảy. Mỗi tôn giáo tới và đem lại cho nhân loại những sự nhận thức cần thiết tại thời điểm đó. Con đường đức Phật đi qua đã để lại cho nhân loại một con đường để mỗi người có thể tìm về lại được sự chánh niệm và khởi lên tình thương với muôn loài. Sau Buddha, gần với thời đại chúng ta đang sống nhất, người là đại diện, hiện thân cho con đường mà mỗi cá nhân cũng sẽ phải đi qua là Jesus Christ. Con đường mà Christ đã đi để lại cho nhân loại đó khả năng để từ bây giờ, mỗi người có thể tự tìm thấy ánh sáng và người Chân sư trong mình. Cả cuộc đời của Christ, cái chết và tái sinh, là hiện thân cho cái chết và tái sinh trong mỗi người. Mọi người đọc thêm mấy bài trước mình viết về Easter và sự tái sinh hen!
Khi zoom ra xa, mình sẽ thấy tất cả đều là một dòng chảy, được gọi là ‘the Christ stream': tinh thần của Krishna; bản tính Phật, và nhận thức của Christ (‘Krishna spirit', ‘Buddha nature', ‘Christ consciousness'). Nếu mọi người nghe podcast mình mới đăng hôm kia thì cái ‘Christ stream' này chính là dòng, nhánh mình nhắc tới khi nói về ‘Initiation'.
🔺 Có khi nào chúng ta đầu thai lại là con vật không?
Nếu mọi người đọc từ đầu cho tới giờ và hiểu về con đường tiến hoá của linh hồn, chúng ta sẽ thấy khó có chuyện mình đầu thai lại làm con vật. Thực tế là các con vật có cùng chung hồn nhóm (group soul) như con người trong những giai đoạn tiến hoá trước. Có nghĩa là mỗi cảm xúc, trải nghiệm của mỗi cá thể động vật sẽ đóng góp cho toàn bộ hồn nhóm (group soul). Tới cuối giai đoạn tiến hoá của hồn nhóm, các con vật sẽ chuyển lên giai đoạn tiến hoá của con người. Mỗi nhận thức từ: kim thạch (mineral kingdom) - cây cỏ tự nhiên (nature kingdom) - động vật (animal kingdom) - con người đều là đại diện cho một mức độ nhận thức tiến hoá đang trên tiến trình đi lên.
Cám ơn mọi người đã kiên nhẫn đọc tới đây! :) Mình sẽ còn quay trở lại chủ đề này tiếp nha!
Mọi người có thể nghe thêm podcast Unravel - Back to Basics trên Spotify, hoặc đọc các bài post cũ trên website hen!
🔺 Đặt lịch channelling/dẫn kênh cũng trên website luôn: www.phuongngo.co hoặc nếu không thấy lịch phù hợp mọi người nhắn tin trực tiếp cho mình cũng được.
Phương ❤️